Trương Thiên cũng cảm thấy rất áy náy, cô phải chăm sóc nhiều trâu bò của đại đội như vậy, bây giờ vì đi học mà đẩy hết công việc cho Trương Tiểu Mai và ông cụ Triệu Sơn làm.

May mắn thay bởi vì hai người làm phần việc của ba người, ông nội Trương Đại Ngưu đã bảo người ghi điểm tính mười hai điểm công cho mỗi người, như vậy cuối năm họ có thể nhận được nhiều tiền lương hơn một chút.

Khoảng một tuần nữa cô sẽ học tập xong ở trang trại bò sữa, đến lúc đó là có thể trở về nhà, đảm nhận trách nhiệm của mình với tư cách là nhân viên chăn nuôi.

“Sắp rồi, đợi tuần sau học xong là tôi có thể quay trở lại làm việc, cậu và ông Triệu chỉ cần cố gắng thêm một chút nữa thôi.”

Trương Thiên lên tiếng trấn an.

Trương Tiểu Mai lại cười hì hì nói:

“Được rồi, không đùa cậu nữa, chút việc này có là gì đâu, vô cùng nhẹ nhàng, tốn chút thời gian là làm xong rồi. Nhưng cậu phải chăm chỉ học tập ở trang trại bò sữa, nắm vững toàn bộ kỹ thuật, sau đó về dạy lại cho chúng tôi.”

Lúc này Trương Thiên mới biết là đối phương đang nói đùa, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi:

“Tôi nhất định sẽ chăm chỉ học tập!”

Hai người cùng làm, nhanh chóng cho bò ăn xong, tiếp theo là đến xưởng gia công để giúp đỡ.

Cũng như bình thường tiến hành xử lý sữa dê, sau đó đóng chai, bọc giấy lại.

Trương Thiên liếc nhìn chữ ở trên giấy bọc, nét chữ thuần phác, cô hơi tò mò không biết là ai viết, bèn lên tiếng hỏi:

“Chữ trên này là do ai viết thế?”

Tiền Thắng Nam nghe vậy, bèn nói:

“Cái này là do người tên Yến Vũ Hoa sống ở bên kia viết.”

Trong mắt Trương Thiên lập tức xẹt qua một tia kinh ngạc:

“Anh ta chủ động viết ấy hả?”

Lúc đầu nam chính thoạt nhìn đâu phải là loại người nhiệt tình như vậy?

Triệu Quế lại lắc đầu nói:

“Không ạ, là đồng chí Trương Quốc Khánh nói tay đau, nhất quyết nhờ đồng chí Yến Vũ Hoa viết giúp.”

Trương Thiên:

“…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-170.html.]

Cô không hề bất ngờ một chút nào.

Không hổ là anh, anh họ thứ ba à!

Đóng gói kỹ tất cả các chai sữa, cho vào thùng gỗ, buộc chặt vào yên sau của xe đạp, công việc buổi sáng coi như kết thúc.

Để giao sữa, ông nội đã cho người đi mua một chiếc xe đạp secondhand, mới khoảng 50%, tổng cộng tiêu 40 tệ, sau này khi không giao sữa nữa thì sẽ trở thành xe đạp công cộng của đại đội.

Trương Thiên là người phụ trách của xưởng gia công, sau khi những người khác rời đi, cô bèn thu dọn đồ dùng ở nhà bếp, khóa kho lại chuẩn bị trở về nhà.

Trương Thiên phủi đi cỏ dại dính ở trên người, định đạp xe về nhưng lại bị một vị khách không mời mà tới bất ngờ ngăn lại.

“Đồng chí Trương Thiên, xin dừng bước!”

Yến Vũ Hoa đứng ở trong sân, gọi Trương Thiên lại.

Trương Thiên dừng bước, quay đầu lại nhìn.

“Anh tìm tôi có chuyện gì à?”

Cô hỏi với vẻ nghi hoặc.

“Chúng ta vào nhà nói chuyện đi, để người khác thấy cô nói chuyện với tôi thì không hay lắm.”

Yến Vũ Hoa nói xong bèn đi trước dẫn đường, Trương Thiên cũng không lo lắng đối phương sẽ làm gì mình, đây là địa bàn của cô, huống chi cô còn cầm theo cả súng!

Chẳng mấy chốc hai người đã bước vào nhà của Yến Vũ Hoa.

Ngồi trong nhà là ông nội của Yến Vũ Hoa - Yến Từ.

Hiện tại ông ấy đã khỏe hơn nhiều, thấy Trương Thiên bước vào, Yến Từ có hơi sửng sốt, sau đó trên mặt nhanh chóng nở một nụ cười hiền hòa.

“Đồng chí Trương Thiên đó hả, mau ngồi đi, để ông rót cho cháu chén nước.”

Nói xong muốn đứng dậy đi vào phòng bếp.

Những phần tử trí thức bị đưa xuống nông thôn, đồ mang theo không thể có phích nước, muốn uống chút nước nóng thì phải vào bếp đun.

Trương Thiên nhanh chóng ngăn ông ấy lại:

DTV

“Không cần, không cần đâu ạ! Cháu cũng không ngồi đc lâu, ông cứ ngồi xuống nghỉ ngơi đi ạ.”

Ông lão này không quen với khí hậu ở đây, gần đây thời tiết thất thường khiến ông ấy bị cảm lạnh, hiện còn đang phải uống thuốc, không thể ra ngoài hứng gió lạnh được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play