Trương Thiên ngồi đối diện với Hạ Kiến Thành, nhỏ giọng hỏi dò:
“Phó Giám đốc Hạ, cháu nghe nói trang trại bò sữa của chúng ta sắp mở rộng quy mô ạ?”
Hạ Kiến Thành đặt tách trà xuống, không chút để ý nói:
“Sao vậy, cháu cũng muốn lấy một suất làm nhân viên chính thức à?”
Đối phương không phải là người đầu tiên tìm đến chú ấy, từ khi truyền ra tin tức giám đốc trang trại muốn mua thêm bò dê, nguyên ngày hôm nay đã có rất nhiều người tới văn phòng của Hạ Kiến Thành, tất cả đều đến nghe ngóng về chỉ tiêu công việc, nghe tới mức khiến chú ấy cảm thấy có chút khó chịu.
Trương Thiên cười hì hì, nói:
“Tất nhiên là không ạ, sao cháu lại đi làm khó chú Hạ chứ?”
Cô mím môi dưới, trong mắt hiện lên một chút khẩn trương, đồng thời còn có một chút chờ mong.
“Chú Hạ à, cháu chỉ muốn hỏi thử một chút, nơi giám đốc đến có bán nhiều bò sữa và dê không ạ?”
Đi làm thuê sao bằng tự thân lập nghiệp được!
Hạ Kiến Thành nhướng mày nói:
“Cháu muốn mua bò và dê à?”
Không đợi Trương Thiên trả lời, chú ấy đã lắc đầu nói:
“Cháu không cần suy nghĩ nữa đâu, đám gia súc đó đã được chia hết từ sớm rồi, tất cả chúng đều là số lượng có hạn. Giám đốc Thạch lấy được chỉ tiêu cũng là nhờ có sự giúp đỡ của các đồng đội cũ đấy.”
Trương Thiên thở dài, mặc dù đã chuẩn bị tinh thần từ trước nhưng khi nghe được những lời này, cô vẫn không nhịn được mà có chút thất vọng.
“Cám ơn chú Hạ, vậy cháu trở về làm việc trước ạ.”
Trương Thiên lại nở một nụ cười, sau đó bước ra khỏi văn phòng.
Hôm đó sau khi tan làm, Trương Thiên lập tức đến trại chăn nuôi để kiểm tra tình hình của xưởng gia công, đúng lúc nhìn thấy mọi người đang dọn dẹp nhà bếp, thế là cô cũng lao vào dọn chung.
DTV
Trong lúc dọn còn nhắc đến chuyện mua bò sữa và dê
Trương Thiên đổ nước rửa nồi đi, đổ nước giếng sạch vào đun.
“Đáng tiếc đại đội chúng ta không có cách nào lấy được chỉ tiêu mua bò sữa và dê. Bò sữa thì chắc chắn không có chút hy vọng nào, nhưng dê sữa thì có thể, đáng tiếc là đều không mua được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-169.html.]
Cô không nhịn được mà thở dài.
“Chị Tiểu Thiên ơi, trên đời này còn có bò và dê chuyên cho sữa nữa ạ?”
Trong mắt cô bé Triệu Quế chứa đầy sự tò mò.
Trương Thiên gật đầu, cười đáp:
“Có đấy, một năm thì đến sáu tháng chúng sẽ cho sữa, sản lượng cũng rất nhiều! Các nước khác còn nuôi bò chuyên lấy thịt, như nước Mỹ và nước Đức có loại bò chỉ nuôi để lấy thịt.”
Cô bé lại thốt lên một tiếng cảm thán.
Trương Thiên thở dài, nói với vẻ tiếc nuối:
“Nếu đại đội chúng ta có thể mua được dê thì tốt rồi.”
Trong chuồng bò bên cạnh, đôi mắt đen láy của Yến Vũ Hoa - người đang cầm xẻng xử lý phân bò hơi lóe lên.
Anh ta nhìn về nơi mình đang ở, sau đó lại nhanh chóng cúi đầu tiếp tục làm.
Bận rộn ở trang trại bò sữa một tuần, cuối cùng cũng tới ngày nghỉ trở về nhà.
Trương Thiên đã mang về nửa cân thịt lợn sau một khoảng thời gian dài.
Buổi tối xào thịt ăn, đến cả lúc ngủ cũng cảm thấy ngon hơn rất nhiều.
Buổi sáng thức dậy, thế giới bên ngoài đã bị sương mù bao phủ thành một mảnh trắng xóa, ngoại trừ những thứ ở gần ra thì hoàn toàn không thể nhìn thấy những thứ khác.
Là người phụ trách xưởng gia công sữa dê, lúc này cô phải đến xưởng để giúp đỡ mọi người.
Từ sau khi đại đội bắt đầu bán sữa tươi, những người phụ trách việc này còn phải dậy sớm hơn cả lúc trước.
Lúc Trương Thiên đi đến trại chăn nuôi, bèn thấy Tôn Cương và Ngụy Ngưu Lan đang bận cho gia súc ăn.
Chuồng dê bận đến tối mắt tối mũi, chuồng bò cũng không chịu thua kém, Trương Tiểu Mai ôm từng nắm cỏ khô bỏ vào trong máng.
“Để tôi giúp cậu!”
Trương Thiên vội vàng đi tới, đưa tay giúp đỡ.
Trương Tiểu Mai vừa thấy là cô, bèn thuận thế buông tay, miệng không nhịn được mà cảm khái:
“Đã mấy ngày rồi không gặp cậu vào buổi sáng, bây giờ tự nhiên gặp được lại có chút không quen!”