Giọng nói của cô rất nhẹ nhàng như tiếng suối chảy. Dù bây giờ là dáng vẻ hùng hùng hổ hổ nhưng dường như người nghe lại chẳng cảm nhận được sự tức giận nào.
“Không dám không dám, em không cố ý.” Tiểu Lưu vội vàng cười xin lỗi, sau đó nịnh nọt: “Tiểu tiên nữ Diệp Vãn Vãn tài hoa xinh đẹp, em có thể tới xin chữ ký của họ không?”
Thật ra Diệp Vãn Vãn không tức giận vì chuyện này, cô nhìn đám người ngoài kia, giả vờ không quan tâm: “Thích người ta thì cứ đi chào hỏi đi, việc cỏn con này hỏi chị làm gì?”
Tiểu Lưu ô cùng vui sướng, vui vẻ chạy tới, gọi nhóm nam đã chuẩn bị đi vào căn nhà đối diện.
Cậu đi tới chào người đàn ông mặc vest, rụt rè hỏi: “Chào anh, tôi là fan của chiến đội Tinh Thần, tôi muốn xin chữ kí của các tuyển thủ được không? Tôi sẽ không làm chậm trễ thời gian của mọi người đâu.”
Giám đốc Tần của chiến đội Tinh Thần nhìn người đi tới, lại nhìn thấy bóng hình xinh đẹp của ai đó trong chiếc xe cách đó không xa.
Bây giờ là buổi tối, vậy mà còn đeo khẩu trang và kính râm, dáng người tinh tế, lả lướt hấp dẫn, nhìn qua có thể chắc chắn là vị minh tinh lớn nào đó.
“Đương nhiên là được.” Giám tốc Tần mỉm cười, ra hiệu cho mọi người trong đội tới ký tên.
Tiểu Lưu đưa cuốn sổ cho từng người kí tên xong, đến khi tới lượt Nhan Trầm, Tiểu Lưu nhìn người đàn ông cao lớn trước mắt, cao hơn cậu rất nhiều, trong lòng hơi sợ hãi nuốt nước miếng.
“Chen thần, nếu anh không muốn thì…” Tiểu Lưu tưởng anh sẽ từ chối không ký tên, không ngờ người đàn ông lại cầm lấy cuốn sổ trên tay cậu, từ từ ký một cái tên đẹp đẽ.
Trên mạng đồn rằng Chen thần không hay kí tên, thậm chí có không ít fans vung tiền như rác chỉ vì muốn chữ kí của Nhan Trầm.
Vốn dĩ Tiểu Lưu cảm thấy tối nay chỉ cần có được chữ kí của bốn người là mãn nguyện lắm rồi, không ngờ còn có bất ngờ như vậy, quả nhiên đi theo tiên nữ ké chút tiên khí, vận may lập tức sẽ tới. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T - Y - T
“Chúc mừng mọi người lại giành được giải quán quân, mùa giải sau hãy tiếp tục cố gắng nhé!” Tiểu Lưu hưng phấn nói.
“Cảm ơn.” Giọng nói Nhan Trầm lãnh đạm: “Nếu có thể thì, có thể giúp… chúng tôi xin chữ kí của cô ấy được không?”
Tiểu Lưu ngạc nhiên, trong phạm vi mấy chục mét cũng không có ai ngoài họ, vì vậy cậu không hiểu “cô ấy” trong lời của Nhan Trầm là ai.
Không ngờ, người luôn bị fans nói là lành nhạt không gần mọi người như Chen thần lại…
Nhan Trầm vẫn không để lộ cảm xúc: “Đồng đội của chúng tôi rất thích cô ấy.”
Lúc này Tiểu Lưu cắt ngang suy nghĩ của mình. Cậu nghĩ thầm, người như Chen thần sao có thể theo đuổi minh tinh chứ, khói lửa nhân gian còn chưa dám ám vào người nữa là…
Nếu là vì đồng đội thì lại rất bình thường, dù sao anh cũng là người được giải thể thao điện tử công nhận là đội trưởng tốt.
Cậu vội vàng đáp: “Được, để tôi đi hỏi chị ấy một lát.”
Tiểu Lưu chạy về, thấy Diệp Vãn Vãn che mặt kín mít, âm thầm tặc lưỡi, quả nhiên là khí chất thần tiên, che như vậy rồi mà vẫn có người nhận ra.
Diệp Vãn Vãn khác Nhan Trầm, cô có thể nói là sủng fan, từ trước đến nay luôn cố gắng hết sức để đáp ứng mong ước của fans.
Nghe Tiểu Lưu nói có người trong chiến đội muốn kí tên, cô hơi kinh ngạc liếc nhìn phía bên kia, lại va phải ánh mắt người đàn ông kia. ( truyện trên app t.y.t )
Đôi mắt đen tựa như màn đêm tĩnh lặng.
Dường như trong đó chứa cảm xúc rất mãnh liệt khiến trái tim Diệp Vãn Vãn đập loạn nhịp.
Cô kìm nén sự kì lạ trong lòng, cúi đầu ký tên.
Phía bên kia, mấy người trong chiến đội Tinh Thần đều nhìn đội trưởng nhà mình một cách khó hiểu, hỏi:
“Anh Trầm, người đó là ai thế?”
“Anh muốn xin chữ ký minh tinh làm gì, là ngôi sao nào thế?”
“Người nào trong đội chúng ta thích à?”
Mấy chàng thanh niên hỏi ríu rít, nghe thấy câu hỏi cuối cùng kia, họ đều nhìn nhau, tất cả đều lắc đầu.
Bọn họ còn chưa nhận ra đó là ai, nói gì đến chuyện thích chứ?
Tác giả có lời muốn nói: Nhan Trầm: Tôi thích.
Sau khi giúp Diệp Vãn Vãn thu dọn hành lý xong, Thư Tâm liền rời đi.
Căn biệt thự này khá lớn, có tổng cộng ba tầng. Ở thành phố A, nơi mà đất đai đắt đỏ đến từng tấc đất thì cho dù ở vùng ngoại ô, việc mua một căn nhà bất kỳ cũng phải cần một khoản tiền lớn, huống chi là một căn biệt thự độc lập như thế này.
Căn nhà này là gia đình mua cho cô từ rất lâu rồi, nhưng trước đó Diệp Vãn Vãn luôn chê nó quá hẻo lánh. Cô là người thích sự náo nhiệt nên chưa bao giờ đến đây ở.
Tuy nhiên, nghĩ lại khoảng thời gian trước đây, mỗi khi về nhà đều bị kẹt xe đến mức không thể di chuyển được thì cô thực sự không muốn trải nghiệm cái cảm giác “náo nhiệt” đó lần thứ hai.
Sau khi vội vã gọi người đến giúp chuyển nhà và dọn dẹp, cuối cùng cũng kịp để cô dọn vào ở ngay trong hôm nay.
Sau khi giúp Diệp Vãn Vãn thu dọn hành lý xong, Thư Tâm liền rời đi.
Căn biệt thự này khá lớn, có tổng cộng ba tầng. Ở thành phố A, nơi mà đất đai đắt đỏ đến từng tấc đất thì cho dù ở vùng ngoại ô, việc mua một căn nhà bất kỳ cũng phải cần một khoản tiền lớn, huống chi là một căn biệt thự độc lập như thế này.
Căn nhà này là gia đình mua cho cô từ rất lâu rồi, nhưng trước đó Diệp Vãn Vãn luôn chê nó quá hẻo lánh. Cô là người thích sự náo nhiệt nên chưa bao giờ đến đây ở.
Tuy nhiên, nghĩ lại khoảng thời gian trước đây, mỗi khi về nhà đều bị kẹt xe đến mức không thể di chuyển được thì cô thực sự không muốn trải nghiệm cái cảm giác “náo nhiệt” đó lần thứ hai.