Hot search trên Weibo hiện lên 3 từ khóa:
#Chiến đội Tinh Thần lại đoạt giải quán quân mùa xuân$
#Trận chung kết mùa xuân KPL#
#Chiến đội Tinh Thần đã trở lại#
Diệp Vãn Vãn tỏ vẻ vẫn chưa hiểu gì.
Cô tò mò bấm vào một tin tức và bị hoa mắt bởi video trò chơi.
“Đây là cái gì, Vương Giả Vinh Diệu thi đấu?” Diệp Vãn Vãn dùng khuỷu tay chọc vào Thư Tâm đang ngồi bên cạnh, cô không biết nhiều về trò chơi này, nhưng là một người dẫn đầu trào lưu mới của giới trẻ, tốt xấu gì cô cũng phải biết một chút về Vương Giả Vinh Diệu.
Thư Tâm liếc nhìn màn hình, gật đầu: “Đúng vậy, KPL league chuyên nghiệp, cậu không biết à?”
Diệp Vãn Vãn không muốn thừa nhận mình không biết, hừ nhẹ một tiếng, không nói gì.
Cô nhìn tin tức thứ 6 trên hotsearch, chiến đội Tinh Thần đoạt giải quán quân, đột nhiên nhớ tới mất từ ngữ mà fans nhắc đến, không ngờ lại vô tình biết được cả “nhóm nam” này.
Tùy tiện mở một video, cô không hiểu hết cốt truyện trong trò chơi, nhưng khi màn hình chuyển sang đoạn tuyển thủ chơi, cô mới thấy hứng thú hơn chút.
Người đàn ông mặc đồng phục màu xanh đen đang đeo tai nghe, vì cúi đầu xuống nên chỉ có thể thấy được nửa khuôn mặt.
Diệp Vãn Vãn dần chú ý đến tay người đó.
Khớp xương rõ ràng, thon thả tinh xảo.
Đều cầm điện thoại, vì sao động tác của người này lại đẹp trai hơn nhiều so với những người bên cạnh vậy?
Tiếp theo hình ảnh quay lại trận đấu, dòng chữ “Pentakill” (hạ gục 5 người) hiện lên trên màn hình, khán giả dưới khán đài kinh ngạc cảm thán.
Diệp Vãn Vãn không xem tiếp nữa, tắt điện thoại, tựa đầu vào vai Thư Tâm, cảm thán: “Bây giờ trò chơi phổ biến như vậy à, chiếm cả 3 vị trí trên hotsearch, cậu tin không?” - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T - Y - T
Thư Tâm nói: “Tớ không muốn cười nhạo cậu, tiên nữ Vãn Vãn, cậu vẫn nên quan tâm đến thế giới phàm trần đi.”
Diệp Vãn Vãn điều chỉnh tư thế thoải mái, nghe vậy thì nhướng mi, diễn rất sâu: “Ý cậu là gì?”
Thư Tâm cười phổ cập chút thông tin: “Đây là thi đấu điện tử, mấy năm trước phía chính phủ đã công nhận nó, cậu đừng xem thường mấy người đó, thi đấu điện tử cũng được quy vào hạng mục thể thao đó.”
“Tớ có xem thường đâu.” Diệp Vãn Vãn phản bác: “Tớ chỉ nghĩ nó hơi mới lạ, hơn nữa nghe cậu nói như vậy, có vẻ nó khá tuyệt vời…”
Cô nghĩ đến mấy chàng trai ở sân bay, chẳng trách họ lại có nhiều fans như vậy, bởi vì họ đã giành được chức vô địch, đó chính là vinh quang của top đầu.
So với bản thân—
Diệp Vãn Vãn lại sờ mặt mình, trong lòng thở dài. ( truyện trên app T Y T )
Dường như mấy năm qua cô chưa bao giờ lấy được giải thưởng lớn nào, toàn dựa vào gương mặt này mà kiếm ăn.
So với họ, cô chợt cảm thấy mình thật thấp kém.
Tài xế nhìn chằm chằm vào gương chiếu hậu, chợt nói: “Chị Vãn, hình như có một chiếc xe bám đuôi chúng ta ở phía sau.”
Vốn dĩ Diệp Vãn Vãn đang hơi buồn ngủ lại tỉnh táo ngay lập tức, cô ngồi thẳng dậy, quay đầu nhìn ra phía sau.”
Nhà mới của cô ở vị trí khả hẻo lánh, trên đường đi không có nhiều xe cộ, chỉ có một chiếc xe màu đen đang theo đi theo bọn họ ở phía sau.
Nếu nhìn kỹ, chiếc xe đó cùng kiểu dáng với xe của cô.
Thư Tâm nhíu mày: “Fan cuồng? Vãn Vãn, không phải lúc nãy cậu nói không bị nhận ra ở sân bay à?”
Vẻ mặt Diệp Vãn Vãn càng khó coi, fan cuồng là câu chuyện mà các minh tinh đều không thích.
Cô nhớ tới chuyện mình quên đeo khẩu trang khi ở sân bay, trừ người đàn ông kia, có lẽ còn có người khác phát hiện ra.
Cô hỏi: “Tiểu Lưu, bọn họ bám theo từ lúc nào?”
Tài xế Tiểu Lưu nói: “Có lẽ là khi ở sân bay, mới đầu em cũng không để ý, bây giờ mới phát hiện ra.”
Diệp Vãn Vãn quay đầu nhìn chiếc xe kia, cô nhìn thấy có một cửa hàng tiện lợi 24h cách đây không xa, bỗng nhiên nói: “Trước tiên hãy dừng xe lại, giả vờ muốn đi mua đồ, xem bọn họ sẽ đi đâu.”
Chiếc xe từ từ dừng lại ở ven đường, chiếc xe ở phía sau không dừng lại mà đi lướt qua xe của cô, cũng không quay đầu đi về phía cô.
Thư Tâm thở phào nhẹ nhõm: “Xem ra là tiện đường thật.”
Nhưng khi cô nhìn thấy hướng đi của chiếc xe, vẻ mặt cô hơi kì lạ.
Tiểu Lưu khởi động xe một lần nữa, lúc này đổi thành họ đi theo chiếc xe kia, sau đó… hai xe lại đi vào chung một khu.
Chưa tính đến cùng một khu—
Đợi đến khi hai chiếc xe dừng lại ở hai biệt thự đối diện nhau, hai xe đối diện với nhau, hai bên đều im lặng ngồi trong xe, cảm thán đây là vận mệnh quỷ quái gì vậy?
Thư Tâm nói thầm: “Không ngờ lại trùng hợp như vậy.”
Mặc dù cô đoán được họ sẽ ở cùng một khu, nhưng cô không ngờ hai nhà lại đối diện nhau.
Diệp Vãn Vãn không quan tâm lắm, cho đến khi thấy mấy cậu thanh niên lần lượt đi xuống xe, cô mở to mắt kinh ngạc.
“Là họ—”
Thư Tâm liếc nhìn cô: “Cậu biết họ sao?”
Diệp Vãn Vãn lắc đầu: “Không biết. Bọn họ là mấy người trong điện thoại mà tớ nói với cậu, thu hút toàn bộ sự chú ý ở sân bay… Cái đó, tớ còn tưởng đó là nhóm nam mới ra mắt, hóa ra là vừa giành được giải quán quân, chiến đội Tinh Thần.”
Nghe thấy cái tên này, Tiểu Lưu còn kinh ngạc hơn hai cô: “Trời đất, chiến đội Tinh Thần!!?”
Diệp Vãn Vãn bị giật mình vì tiếng hét của cậu ta, vừa mới mở cửa xe, mới cho một chân ra ngoài, suýt nữa cô đã phải hôn mặt đường.
Cô lảo đảo, sau đó bám lấy cửa xe để đứng vững, mắng: “Tiểu Lưu, lá gan cậu không nhỏ đấy, dám mưu hại bổn tiên nữ? Không có việc gì làm à, hét cái gì mà hét, sao nào, cậu là fans của họ à?”