5
Có người ngu ngốc đã đấu giá thành công, chi 10000 để mua được một suất từ tay người may mắn.
Đáp ứng yêu cầu mạnh mẽ từ đông đảo người hâm mộ, anh ta kết nối với để xem toàn bộ hành trình video cùng với các fan.
[Tôi chết mất, đại sư phát tài cứu tôi với. Chó nhà tôi cứ sủa mãi, tôi nghi ngờ có ma vào nhà.]
[Lầu trên ơi, cái đó chỉ là tâm lý thôi, trong video có ma đâu?]
[Đúng vậy, còn chưa quay được phần hấp dẫn nhất. Người quay video không ổn chút nào, ít nhất cũng phải quay được ma cho mọi người xem chứ.]
[Ní nghĩ đây là phim à, có thể quay được ma bằng camera sao?]
[Hả? Không quay được à? Vậy sao trước đây đại sư phát tài livestream lại được?]
[Đến rồi đến rồi, lại là phát ngôn ngu ngốc của đám seeding.]
[Streamer này PR lố vãi, kết quả là video ghi lại trong phòng livestream hoàn toàn không xuất hiện con ma nào.]
[Đại sư phát tài đã giải thích vấn đề này rồi, chỉ có lúc cô ấy livestream mới thấy được, video phát lại thì không.]
[Bịa đi, cứ bịa tiếp đi. Không phải nói trong phòng livestream có thể thấy ma sao? Vậy mà giờ tôi chẳng thấy gì cả?]
Chỉ một lúc không chú ý đến phòng livestream, các dân mạng trong phòng đã cãi nhau, bình luận bay tứ tung.
Tôi tinh mắt nhìn thấy bình luận nói chó nhà đó sủa, nghi ngờ có ma vào nhà, lập tức trở nên nghiêm túc.
Bầu trời bên ngoài cửa sổ xe còn âm u hơn khi tôi vừa rời khách sạn, mây đen dày đặc, ma khí che trời.
Càng gần Hoành Điếm, khí âm càng nặng.
Tôi vẽ một lá bùa gọi hồn để kết nối với địa phủ.
Tần Bắc Cố nói muốn quay được cảnh người và ma ở cửa địa ngục, để nỗi đau từ biệt tình yêu chân thật.
Tôi suy nghĩ khi chính thức bắt đầu quay sẽ thắp thêm cho Diêm Vương ít nhang tốt, mặt dày ép mua ép bán, để ông ta đồng ý quay được ít cửa địa ngục. Vấn đề này không lớn, nên tôi mới vẽ bùa.
Kết quả là……
Quý Tử Hàn mở đàn làm phép, pháp khí đúng, động tác chuẩn, câu chú không sai, lá bùa gọi hồn tôi vẽ cũng đã phát huy tác dụng.
Nhưng chính chút pháp lực yếu ớt nhờ vào cơ thể thuần dương của anh ta lại không có hiệu lực vào thời khắc quan trọng.
Cửa địa ngục vẫn đóng chặt nhưng lại mở ra một lỗ ở vị trí không rõ, để nhiều ma chạy ra từ địa phủ.
Xe càng gần đến đích, số lượng ma quỷ lang thang trên đường càng nhiều.
Người fan xui xẻo nói chó nhà mình cứ sủa, nghi ngờ có ma vào nhà kia, có khả năng nhà anh ta có ma thật.
Nhất là khi tôi hỏi rõ anh ta cùng thành phố với tôi thì khả năng này càng cao.
Fan xui xẻo sợ ngu người: [Đại sư phát tài, chó nhà tôi bị dọa tè cả ra, trốn dưới gầm giường rồi. Tôi cũng muốn trốn nhưng béo quá không chui vào được, phải làm sao đây, cô mau dạy tôi với.]
Các dân mạng khác thấy câu này, lập tức cười ầm lên.
[Ngốc quá, ma thích gầm giường nhất, anh nên trốn trong chăn. Tin tôi đi, ma không ăn người trong chăn đâu.]
[Thần kinh, lầu trên không đáng tin. Lời khuyên của tôi là sang nhà hàng xóm mượn một con mèo, ma sợ mèo nhất.]
[Tôi là sen hốt kít đây, ban đầu sợ lắm mà nghe bạn nói vậy, giờ hết sợ rồi.]
[Mấy má này nói đều không đúng. Ma sợ thần phật, nhà có ma nhưng chắc chắn trong chùa miếu không có, khuyên nên đi tìm thần phật nương tựa.]
Trong lúc sợ hãi, fan xui xẻo vẫn còn tâm trạng xem bình luận. Anh ta trả lời lại bình luận cuối cùng.
[Cảm ơn, tôi sẽ xuất phát ngay bây giờ…]
Tôi nhìn những linh hồn đang lang thang bên ngoài, sợ anh ta nóng vội ra ngoài thật. Tôi lặng lẽ dán một lá bùa mở mắt trước ống kính, rồi chuyển ống kính ra ngoài cửa sổ xe.
Một giây sau, những linh hồn lang thang trên đường xuất hiện trong phòng livestream.
6
Những con ma này đều là ma mới, chưa qua bảy ngày đầu, sức ma rất yếu. Chúng không thể hóa thành hình dạng bình thường, chỉ có thể duy trì hình dáng của mình trong giây phút cuối cùng trước khi chết.
Cách chết của chúng đủ loại kỳ lạ, hình dạng chết muôn hình muôn vẻ.
Tóm lại, cực kỳ đáng sợ.
Nếu người nhát gan nhìn thấy, chắc chắn sẽ ngất đi.
Cảnh tượng bất ngờ này khiến fan hâm mộ trong phòng livestream mất khả năng sắp xếp ngôn ngữ, đồng loạt gửi tin nhắn [A a a a a a a].
Tôi thân thiện nhắc nhở: "Nhìn rõ chưa, bây giờ ma bên ngoài không ít hơn trong nhà đâu, ở nhà vẫn an toàn hơn nhé."
Tôi tuyệt đối không thừa nhận đây là một chút trả thù nhỏ cho những kẻ ghét tôi.
[Cứu tôi với, tôi sợ ma nhất.]
[Ai mà không sợ chứ? Tôi muốn ngất mà còn không dám.]
[Thật nặng nghiệp, tại sao tôi lại đi hóng chuyện này làm gì. Nếu không vào phòng livestream này, tôi vẫn là người tin trên đời này không có ma.]
Thấy fan hâm mộ trong phòng livestream bị tôi dọa sợ, không hiểu sao tôi lại cảm thấy hơi áy náy, vội vàng bổ sung: "Khụ khụ... Các bạn cũng không cần quá sợ, có khó khăn thì gọi cảnh sát. Cảnh sát chính trực, thường thì ma không dám lại gần đâu."
[Hu hu hu, streamer hại tôi. Tôi gọi cảnh sát đến cứu tôi, họ bảo tôi báo án giả, tôi bị cảnh cáo bằng lời nói.]
[Tôi cũng…]
[Đại sư phát tài, cho tôi xin cái bùa điện tử trừ ma với…]
[Xin với ạ…]
Cái này không thể xin được!!!
Nhớ lại lần trước suýt nữa bị gãy ngón tay vì vẽ bùa, tôi không muốn trải nghiệm lại lần nữa.
Hơn nữa, việc gấp hiện giờ là phải bịt cái hố đen đó lại.
Đúng lúc này đến nơi rồi.
Xe dừng lại, tôi lập tức đưa điện thoại livestream cho Tiểu Hứa như ném củ khoai tây nóng bỏng tay. Tôi bảo cậu ấy phụ trách quay phim, theo tôi vào trong.
Tiểu Hứa ngơ ngác: "Đại... Đại sư... Tôi cũng phải vào sao?"
Hai chân cậu ấy run rẩy, mặt đầy vẻ chống đối, liên tục lùi lại.
Tôi nhìn ma quỷ đang lượn lờ vui vẻ xung quanh, không khỏi thắc mắc: "Vậy thì anh muốn ở lại chơi với chúng à?"
Ngay khi tôi vừa dứt lời, đám ma quỷ xung quanh đồng loạt dừng lại, dõi mắt về phía Tiểu Hứa. Vẻ mặt chúng đầy phấn khích như đang mong đợi cậu ấy tham gia cùng mình.
Đến đây nào~ Cùng nhau vui chơi~ Chúng tôi sẽ đưa cậu bay lên~
Tiểu Hứa: "..."
Chân Tiểu Hứa lập tức run hơn nữa. Cậu ấy cầm điện thoại nhìn tôi, ánh mắt kiên định: "Đại sư, tôi đi theo cô..."
Tôi: "..."
Sao mà câu nói của cậu ấy nghe kỳ quặc vậy?
Kệ đi, tôi nhìn quanh một lượt không có ma mới nào có tính công kích, tạm thời không cần thu dọn chúng cho tốn thời gian.
Tôi xác định mục tiêu đi vào nơi khởi nguồn.
Khi chúng tôi đến nơi, không còn người sống nào, mặt đất lộn xộn.
Điều này không quan trọng.
Mà là tôi xui xẻo, đúng lúc bị Hắc Bạch Vô Thường chui từ hố đen ra bắt quả tang...
7
Tôi lập tức quay người định chạy.
Hắc vô thường Phạm Vô Cữu tức giận gầm lên: "Trương Thanh Song, đứng lại cho ta..."
Ông ấy dịch chuyển đến trước mặt tôi ngay tức thì.
Hắc vô thường giơ cây gậy khóc tang trong tay lên định đánh tôi.
Tôi quỳ xuống ôm lấy đùi ông ấy, khóc lớn: "Hu hu hu, chú Phạm, cháu không dám gặp mặt chú nữa. Cháu khổ quá, lần này không phải cháu gây ra thật, cháu cũng bị liên lụy. Chuyện này không thể chỉ trách mình cháu đúng không chú..."
Khi tôi đang dùng hết sức để kể khổ với Hắc vô thường, Bạch vô thường Tạ Tất An bên cạnh xem trò vui nhàn nhã bước đến.
Trên mặt ông ấy nở nụ cười, dịu dàng đến đáng sợ: "Được rồi anh Phạm, không phải là chưa từng xảy ra chuyện này. Ta tin rằng Thanh Song đã có kinh nghiệm để xử lý tốt, đúng không Thanh Song?"
Nghe vậy, tôi cảm thấy bị ám chỉ, không còn sức giả khóc nữa.
Tôi chỉ có thể ấp úng nói với vẻ mặt chột dạ: "Đúng, đúng vậy ạ?"
Nhớ lại năm tôi chín tuổi, vì tính tò mò, tôi muốn đi xuống địa ngục một vòng để mở mang kiến thức. Tôi lén lút thoát hồn khỏi xác mà không cho đồng chí Trương Thiên Nhất biết, trà trộn vào đám ma mới để xếp hàng vào cửa địa ngục.
Kết quả là…
Ma sai vẫn phân biệt được giữa linh hồn sống và linh hồn chết.
Ma sai tưởng tôi là linh hồn vô tình rời khỏi thân xác, bảo tôi tự giới thiệu để chuẩn bị đưa tôi về.
Thế nhưng tôi nào chịu?
Thấy không thể lừa gạt, tôi quyết định gây ra chút hỗn loạn để xông vào.
Ai ngờ…
Tạo được hỗn loạn rồi, nhưng lại có mấy con ma nhân cơ hội chạy thoát.
Tôi thì không vào được, còn bị Hắc Bạch Vô Thường bắt giữ.
Hai người họ trực tiếp đưa linh hồn sống của tôi về dương gian tìm phụ huynh tính sổ.
Lần đó, tôi bị đồng chí Trương Thiên Nhất tức giận phạt phải bắt trăm con ác ma để chuộc tội.
Bây giờ nghĩ lại, năm tôi chín tuổi, mỗi đêm khuya khoắt bị ép phải kéo thân hình nhỏ bé theo đồng chí Trương Thiên Nhất, lùng sục trong nghĩa địa và nhà ma tìm ác ma vẫn là một ký ức vô cùng đau khổ.
Cái giá phải trả cho việc gây họa năm chín tuổi là trăm con ác ma.
Chẳng lẽ bây giờ là…?
Nghĩ đến đây, tôi rùng mình, nhìn về phía Hắc Bạch Vô Thường, trên mặt có thêm vài phần nịnh nọt: "Chú Tạ, chú Phạm, cháu…”
Tạ Tất An lạnh lùng cắt ngang: "Dừng lại… Chuyện riêng cá nhân để sau."
Tôi: "..."
Thật là tủi thân… Thật khó chịu…
Tạ Tất An phớt lờ sự thảm thương im ắng của tôi, đưa cho tôi vật gì đó giống như máy tính bảng.
Đây là sổ sinh tử điện tử?
Tôi cúi đầu nhìn, trên màn hình là những đốm lửa ma sáng rực.
Những đốm lửa ma dày đặc tập trung ở một khu vực, trong đó xen lẫn mấy đốm lửa ma đỏ hết sức bắt mắt.
Tạ Tất An nói với tôi, chấm lửa ma màu xanh đại diện cho ma tốt không có tính công kích.
Ngược lại, chấm lửa ma màu đỏ là ma ác có tính công kích.
Ông ấy còn nói, trong số những chấm lửa ma đỏ này, có một chấm lớn hơn những chấm khác. Đó là tên sát nhân hàng loạt bị thi hành án tử hình hôm nay.