17
Tôi nhìn khuôn mặt của Tần Bắc Cố, người đã được bình chọn là gương mặt đẹp trai NO.1 châu Á ba năm liên tiếp.
Trong đầu tôi nảy ra một câu hỏi, nếu gương mặt này bị hủy hoại, liệu tôi có bị fan của anh ta lột không còn một mảnh da không nhỉ?
Thấy tôi do dự không dám hành động, con ác ma đang bám vào người Tần Bắc Cố trở nên kiêu ngạo. Nó còn dám đưa ra điều kiện với tôi: "Tao khuyên mày đừng xen vào chuyện này, thả bọn tao đi, tao sẽ bỏ qua cho thằng này."
Nghe vậy, tôi không hề do dự một giây nào, ném chiếc khóa hồn trong tay đi để thể hiện thành ý. Tôi vẫy tay tiễn chúng: "Vậy thì tụi bây đi đi."
Tôi quyết đoán như vậy khiến con ác ma bối rối.
Nó nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ: "Mày không định giở trò gì sau lưng đấy chứ?"
Tôi nhìn nó với ánh mắt chân thành, giang tay, nhảy tại chỗ để chứng minh sự trong sạch: "Tao có thể chơi trò gì chứ, không tin bây xem, tao có gì trên người đâu.”
"Gương mặt của Tần Bắc Cố thật sự rất quý giá, nếu mà bị hủy hoại vì tao thì tao không thể bồi thường nổi.”
"Tao chỉ đang giúp bắt ma miễn phí, không đáng phải đánh đổi bản thân mình.”
"Mày cứ yên tâm mà đi, chỉ cần mày không làm hại Tần Bắc Cố, tao sẽ không bắt mày."
Những lời này khiến sự nghi ngờ trong lòng con ác ma giảm đi vài phần.
Thêm nữa, mấy tên tội phạm nguy hiểm cũng không chạy trốn bên cạnh, còn đang nghĩ đến việc làm lớn, chúng tức giận thúc giục con ma mau rời đi.
Nếu chậm trễ chút nữa thì cảnh sát sẽ đến, chúng không thể chạy thoát đâu.
Ác ma cũng không muốn dây dưa với tôi, nhanh chóng bị thuyết phục, nhưng nó vẫn có chút e ngại với tôi.
Con dao trong tay nó vẫn áp sát vào mặt Tần Bắc Cố, nhìn tôi với ánh mắt cảnh giác.
Nó bảo một kẻ trong số đám tội phạm nguy hiểm biết mở khóa đi ăn cắp một chiếc xe trước.
Rồi nó bắt tôi lùi lại 100m, để chúng có đủ không gian chạy trốn.
Tôi làm theo, lùi lại 100m.
Thấy tôi hợp tác như vậy, ban đầu ác ma còn sợ hãi vì tôi xuất hiện đã lập tức tiêu diệt hung thủ ma đã giảm bớt.
Thay vào đó, nó trở nên cực kỳ tự tin vì mình phản ứng nhanh bắt thóp được tôi.
Nó không chỉ kiêu ngạo mà còn muốn nuốt lời.
Nó không muốn để Tần Bắc Cố lại cho tôi, mà muốn chiếm lấy cơ thể của anh ta cùng lên xe rời đi.
Điều đáng ghét nhất là, trước khi lên xe, nó còn nở nụ cười khiêu khích tôi, há miệng nói bằng khẩu hình với tôi: "Ngốc ạ, mày bị tao lừa rồi."
Tôi: "…"
Thấy vậy, tôi cũng cười lại với nó.
Khi thấy tôi không tức giận mà lại cười, con ma ngẩn người.
Có lẽ nó không hiểu tại sao tôi vẫn có thể cười.
Nhưng không sao, nó sẽ sớm biết thôi.
Tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc tha cho nó, tôi đang chờ đợi khoảnh khắc nó lơ là.
Vì quá tự tin, khi lên xe, con dao trong tay nó không còn áp sát vào mặt Tần Bắc Cố nữa.
Cơ hội mà tôi chờ đợi cuối cùng đã đến.
Khoảng cách 100m không thành vấn đề đối với tôi.
Chỉ trong chớp mắt, khi nó cúi người lên xe thì tôi từ xa 100m đã xuất hiện sau lưng nó. Tôi không nói nhiều đã vung tay ném chiếc khóa hồn, kéo nó ra khỏi cơ thể của Tần Bắc Cố.
Gần như ngay lúc tôi ra tay, vài chiếc xe cảnh sát ẩn nấp trong bóng tối lao ra, bao vây nhóm tội phạm nguy hiểm trong xe.
18
Trong tiếng chửi rủa không cam lòng của ác ma, tôi lười biếng không muốn nói nhiều với nó. Tôi chỉ tặng cho nó một phần ăn “hồn phách tiêu tan” như của ma sát nhân.
Còn về mấy tên tội phạm nguy hiểm đã bị cảnh sát khống chế, tôi không cần phải lo lắng.
Khi tôi đang lặng lẽ đếm xem còn bao nhiêu ác ma cần tôi tự tay bắt, chuẩn bị kéo chúng ra hết, thì trên bầu trời vang lên tiếng trực thăng vù vù gần kề.
Tôi ngẩng đầu nhìn, thấy có người trong trực thăng đang vẫy tay về phía tôi.
Khoảng cách hơi xa, tôi không nhìn rõ ai.
Rất nhanh, tôi đã biết là ai rồi.
"Đại sư, đại sư phát tài, tôi đã mang cơ thể của cô đến đây..."
Tiểu Hứa hét lên hết sức, nhưng bị tiếng trực thăng lấn át chỉ còn lại một chút âm thanh.
Nhưng những gì cần nghe tôi đều nghe rõ.
Tôi mở to mắt, nhìn trực thăng từ từ hạ cánh không xa bên cạnh, trong lòng không khỏi dâng lên một nỗi tiếc nuối.
Trước đây tôi chưa từng được ngồi trực thăng bao giờ.
Cơ hội hiếm có để trải nghiệm một lần, lại đúng lúc linh hồn tôi không ở trong cơ thể.
Khi Tiểu Hứa xé bỏ bùa trừ tà dán trên người tôi, tôi lập tức quay về cơ thể của mình.
Kết quả, không cho tôi được hưởng thụ niềm vui ngồi trực thăng thêm một lần nữa, phi công nhanh chóng khởi động lại, lái trực thăng bay đi như thể có đang bị ma đuổi.
Thật tức giận!
Tiểu Hứa chậm chạp không cảm nhận được sự giận dữ trong lòng tôi. Thấy Tần Bắc Cố nằm trên đất không rõ sống chết, cậu ấy hoảng hốt kêu lên: "Anh Tần, anh Tần, anh không sao chứ?"
"Đại sư, cô mau đến xem xem, anh Tần sẽ không có chuyện gì chứ?"
Tôi không nhịn được, đảo mắt.
"Anh có chuyện gì thì anh ta cũng không có chuyện gì."
"Vậy sao anh Tần vẫn còn hôn mê?"
"Anh bấm huyệt nhân trung của anh ta đi, xem anh ta có tỉnh không."
"À được rồi..." Tiểu Hứa ngoan ngoãn làm theo, dùng sức bấm huyệt nhân trung của Tần Bắc Cố.
"Ấy... Tỉnh rồi, tỉnh rồi, đại sư, anh Tần tỉnh rồi..."
"Nếu tôi không tỉnh, chắc sẽ bị cậu bấm chết mất." Tần Bắc Cố yếu ớt phản bác.
Tiểu Hứa khóc: "Hu hu hu anh Tần, anh thích nói đùa ghê."
Tôi, Tần Bắc Cố: [Ai đùa với cậu chứ!]
Tiểu Hứa không thử nhìn xem vết máu bị rỉ ra trên huyệt nhân trung của Tần Bắc Cố, cậu ấy thật sự ra tay quá mạnh.
Tiểu Hứa như thể có vấn đề thần kinh, không hiểu ý, cũng không thấy sự yếu ớt của Tần Bắc Cố. Cậu ấy hưng phấn kéo Tần Bắc Cố, nói chuyện riêng với anh ta ngay trước mặt tôi.
Nói thầm cũng được, còn Tiểu Hứa còn nói vừa nhìn tôi, như thể sợ tôi không biết những gì cậu ấy nói liên quan đến tôi.
Tôi: "???"
Tôi hít một hơi thật sâu, tự nhắc mình đừng so đo với cậu ấy.
Điều quan trọng hơn trước mắt là giải quyết màn kịch hỗn loạn tối nay.
Lúc này, nữ cảnh sát ma Khương Hiểu Thiến và một cảnh sát bước đến bên tôi.
Thấy vậy, tôi không khỏi khâm phục khả năng tiếp nhận của cảnh sát hiện giờ, ma cũng không sợ.
Khi họ đến gần, tôi mới nhìn rõ mặt của cảnh sát nam, rồi lại nhìn Khương Hiểu Thiến, hóa ra hai người này lại là vợ chồng người ma...
Lão Diêm Vương mà lại đồng ý à?
Tôi chỉ mới lên đại học, đẩy hết công việc kết nối giữa đạo quán và địa phủ cho đồng chí Trương Thiên Nhất.
Mới chỉ một năm thôi mà, hệ thống địa phủ đã cải cách mở cửa rồi sao?
Không chỉ sử dụng sản phẩm điện tử, mà còn cho phép ma và người kết hôn?
Sự kinh ngạc của tôi không thể che giấu.
Khương Hiểu Thiến cũng nhận ra, cười tươi giới thiệu với tôi: "Xin giới thiệu, đây là chồng tôi, Thẩm Mạc Trần. Hiện nay tỷ lệ sinh thấp, âm phủ toàn là ma, vì kế hoạch đầu thai, Diêm Vương đã yêu cầu tôi thành lập một đội cảnh sát ma, chuyên hợp tác với cảnh sát dương gian để phá án và giảm thiểu người bị hại. Anh ấy chính là người phụ trách liên lạc với cảnh sát dương gian."
Quả thật là thời kỳ cải cách mở cửa!
Sau khi giới thiệu xong, Khương Hiểu Thiến tiếp tục nói: "Có nhóm trợ thủ cô mời đến, hg phần lớn các linh hồn trốn thoát khỏi âm phủ đã được bắt về, chỉ còn lại một vài linh hồn đang ẩn nấp trong người của các thành viên đoàn phim. Đây là danh sách, cô cần chịu trách nhiệm tìm ra họ, chúng tôi sẽ phối hợp với cô để hành động."
Tôi nghe vậy, cầm lấy danh sách xem qua, vài cái tên trên đó rất quen thuộc, đều là những diễn viên chính và vai phụ quan trọng của bộ phim này.
Ngay cả cái tên gây rắc rối Quý Tử Hàn cũng nằm trong đó.
Nói thật, nhóm ma này khá biết chọn người để nhập.
Tôi đành chấp nhận gật đầu: "Được rồi, vậy bắt đầu từ nữ diễn viên chính Triệu Mạn, chúng ta đi thôi."
Bây giờ tôi chỉ muốn nhanh chóng giải quyết vấn đề.
Khương Hiểu Thiến lái một chiếc xe đến, tôi vừa định lên xe thì bên tai vang lên giọng nói gấp gáp của Tần Bắc Cố giữ lại: "Chờ một chút."
19
Tôi quay lại, thấy Tần Bắc Cố yếu ớt được Tiểu Hứa đỡ, vội vàng đi về phía tôi.
Không hiểu sao, tôi có một cảm giác anh ta như tàn nhưng không phế.
Còn chưa kịp hỏi Tần Bắc Cố có chuyện gì, anh ta đã lấy ra một chiếc kính đưa đến trước mặt tôi: "Đại sư, em đeo cái này vào."
Tôi ngơ ngác: "Tôi có cận thị đâu."
Anh ta giải thích: "Đây là kính AI, có chức năng chụp hình. Tôi đã bàn bạc qua với Tiểu Hứa, tôi quyết định làm một bộ phim tài liệu về việc bắt ma xoay quanh đề tài là em, để quảng bá cho bộ phim mới của tôi. Em thấy sao, ý tưởng này có tuyệt không?"
Tần Bắc Cố nhìn tôi với đôi mắt sáng rực, kích động đến mức sắc mặt vốn tái nhợt của anh ta giờ đã hồng hào hơn một chút.
Còn tôi thì thể hiện rõ sự kháng cự trên gương mặt.
Tôi không muốn đồng ý với chuyện điên rồ này chút nào.
Tuy nhiên, tôi còn chưa kịp từ chối, Tần Bắc Cố đã nhanh chóng nắm lấy tay tôi.
Một câu "Tôi sẽ trả thêm tiền, còn chia cho em phần trăm sau khi phim phát sóng" khiến tôi im lặng nuốt lời từ chối vào trong.
Tôi không nhịn được, mỉm cười gật đầu: "Được rồi, giao cho tôi, đảm bảo sẽ làm anh hài lòng."
Chẳng phải chỉ là một bộ phim tài liệu về việc bắt ma sao, quá là đơn giản, có gì khó khăn đâu?
Tôi ngay lập tức như được tiếp thêm sức lực, thúc giục Khương Hiểu Thiến và Thẩm Mặc Trần nhanh chóng xuất phát, đừng để lỡ cơ hội kiếm tiền của tôi.
Phải biết rằng, nhận lương cứng và tiền phần trăm là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Lương cứng chỉ có thể mua được thân xác của tôi.
Còn tiền phần trăm có thể khiến tâm hồn tôi có chỗ để an yên...
Để bộ phim tài liệu về việc bắt ma được hấp dẫn hơn, tôi cố tình thể hiện kỹ năng.
Vốn có chiếc khóa câu hồn của Hắc Bạch Vô Thường, có thể kéo thẳng ma ra khỏi người bị nhập.
Tôi từ bỏ pháp khí đơn giản đó.
Thay vào đó, tôi lấy kiếm đào, bùa chú, và các bùa chú thủ pháp từ trong ba lô ra.
Mục tiêu chủ yếu là mang đến cho khán giả một trải nghiệm thị giác sống động.
Đợi tôi đối chiếu danh sách danh sách, mệt mỏi chạy đôn chạy đáo từ Bắc vào Nam, từ Nam ra Đông, từ Đông sang Tây ở thành phố Dương, tìm ra từng con ma ẩn nấp trong đội ngũ nhân viên đoàn làm phim. Chỉ còn lại lúc gặp Quý Tử Hàn để dành cuối cùng thì trời đã mờ mờ sáng.
Lúc tôi tìm thấy Quý Tử Hàn trong phòng karaoke với gương mặt đầy mệt mỏi, cả căn phòng đầy những cô gái trẻ trung, đồng loạt nhìn về phía tôi khi nghe thấy tiếng mở cửa.
Cảnh tượng này... Khiến tôi không thể kiểm soát đôi chân lùi lại một bước.
Phía sau tôi, Khương Hiểu Thiến và Thẩm Mặc Trần cũng không khỏi dừng động tác xông vào lại.
Không khí bỗng chốc trở nên căng thẳng.
"À, các chị em, có vẻ tôi phải đi rồi..."
Cuối cùng, là con ma nữ nhập vào Quý Tử Hàn lên tiếng phá vỡ sự im lặng.
Câu nói này như một viên đá ném xuống mặt hồ yên ả, khiến cả phòng đầy các cô gái đều rưng rưng nước mắt. Vài người không kìm nén được cảm xúc, ôm chặt lấy "Quý Tử Hàn", khóc lóc nói không nỡ để cô ta đi.
Thường thì một cô gái khóc tôi còn không xử lý nổi.
Giờ đây là một đám con gái khóc, tôi không chỉ không xử lý nổi mà còn thấy đau đầu.
Tôi cứ đứng ngượng ngịu ở cửa phòng karaoke, như một người xem tiêu chuẩn, im lặng nhìn "Quý Tử Hàn" và một đám con gái ôm đầu khóc lóc.
Cảnh tượng này khiến tôi giống như kẻ xấu xa chia rẽ gia đình này.
Nhìn một hồi lâu, cuối cùng tôi cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Hóa ra, con ma nhập vào Quý Tử Hàn là fan hâm mộ của anh ta.
Cô ta đã theo dõi Quý Tử Hàn từ khi anh ta mới ra mắt, đồng hành cùng anh ta từ một diễn viên phụ không có lời thoại cho đến nay là ngôi sao hàng đầu.
Vài ngày trước, một tai nạn đã cướp đi sinh mạng trẻ trung của cô ta.
Cô ta không kịp nói lời tạm biệt đàng hoàng với gia đình và những chị em đã cùng nhau theo đuổi Quý Tử Hàn trong suốt những năm qua.
Khi cô ta đang mang nỗi tiếc nuối này trong lòng được xuống địa phủ, một cái lỗ đen âm dương xuất hiện, cho cô ta cơ hội để bù đắp cho sự tiếc nuối.
Đặc biệt là khi ma nữ chui ra khỏi cái lỗ đen, nhìn thấy Quý Tử Hàn, cô ta cảm thấy cuộc đời mình không còn gì đáng tiếc.
Ban đầu, cô ta cũng không có ý định nhập vào Quý Tử Hàn.
Nhưng cô ta không muốn, lại có rất nhiều ma khác muốn.
Vậy cô ta có thể chịu được không?
Thà để cô ta nhập, còn hơn để những con ma khác chiếm lấy Quý Tử Hàn.
Thần tượng của mình thì mình tự bảo vệ.
Vì vậy, cô ta đánh nhau với những con ma khác, giành quyền sử dụng cơ thể Quý Tử Hàn.
Trong lúc hỗn loạn, ma nữ chạy ra khỏi đoàn làm phim. Sau khi ra ngoài, cô ta dùng khuôn mặt của Quý Tử Hàn để mở khóa điện thoại của anh ta, đăng nhập vào tài khoản của mình để liên lạc với những chị em đã cùng nhau theo đuổi thần tượng trong những năm qua.
Và rồi, có một đám con gái bị tôi bắt gặp trong phòng karaoke, nói lời tạm biệt trong nước mắt.
Khi họ lần lượt nói lời tạm biệt xong, trời đã gần sáng hoàn toàn.
Lần này không cần tôi phải hành động, ma nữ tự động rời khỏi cơ thể Quý Tử Hàn, ngoan ngoãn để Khương Hiểu Thiến dẫn đi.
Cuối cùng, mọi chuyện cũng có thể kết thúc.
Tôi có thể yên tâm mà ngất đi...
Trước khi ngất, tôi thề rằng sau khi tỉnh dậy nhất định sẽ tìm Tiểu Hứa để tính sổ.
Tất cả đều do lỗi của cậu ấy đã ảnh hưởng đến tôi khi tôi đang làm phép thoát hồn, suýt nữa làm tôi bị phản tác dụng, khiến giờ đây linh hồn tôi trở về cơ thể mà mệt mỏi đến mức không chịu nổi.
Tôi có thể chạy cả đêm khoẻ như vâm, tất cả chỉ là gắng gượng mà thôi.
Chắc chắn không phải vì chút lợi ích mà Tần Bắc Cố đã cho đâu…