Người quản sự vốn định hỏi Thẩm Đường mua lão Chử làm gì, lão già ấy vốn không được ưa chuộng lắm, nhưng nghe lời chưởng quầy thì hắn ta đã hiểu ra.
Vẻ mặt hắn ta thoáng thêm vài phần thiện ý.
“Ngươi muốn mua lão Chử à? Được thôi, giá cả có thể thương lượng.” Hắn ta chủ động giảm giá thấp xuống, nói: “Ba lượng, ngươi thấy thế nào?”
Chưởng quầy thốt lên: “Ba lượng? Quá đắt rồi!”
Người quản sự lạch cạch bấm bàn tính, rút ra một cuốn sổ dày cũ kỹ, lật mở một trang: “Giá ban đầu phải là năm lượng, nay ta nói ba lượng là nể mặt quen biết nhiều năm đấy. Ngươi xem, khi mua lão Chử hồi đó giá tận một lượng hai đấy!”
Chưởng quầy thắc mắc: “Sao lại đắt thế?”
Người quản sự hừ lạnh: “Ngươi nghĩ giá cả năm năm trước giống bây giờ sao? Bây giờ mua một đứa nha hoàn trông tạm ổn, ép giá xuống, hai trăm văn cũng mua được. Nhưng năm năm trước, lúc chưa xảy ra chiến loạn, mua một người ít nhất cũng phải năm lượng, loại tốt còn lên tới mười, hai mươi lượng! Lão Chử là người trong đợt bị dịch bệnh nên mới được giảm giá, nhưng cũng mua với giá một lượng hai.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play