“Chẳng phải ngươi là người rõ nhất về đáp án của chuyện này sao?”
Yến An nâng kiếm, từng bước áp sát, máu của Trịnh Kiều theo mũi kiếm nhỏ từng giọt xuống, nở ra từng đóa hoa máu trên nền đất.
Trịnh Kiều cố gắng tránh né.
Trên mặt lộ vẻ tuyệt vọng như lũ tràn bờ đê cùng sát ý hung hãn: “Ta rõ? Ta rõ cái gì? Tất cả chẳng phải đều là do bị ép đến nước này sao? Ngươi và phụ thân ngươi, người lão sư tốt của ta, hai kẻ ngu trung đã hủy hoại cả cuộc đời ta! Đã đến mức ấy rồi mà vẫn ôm mộng tưởng ‘cải tà quy chính’, ‘quay đầu là bờ’ với một tên phế vật ngu xuẩn, ghê tởm! Dựa vào đâu mà đến lượt ta thì lại bị tru sát diệt trừ?!”
Trịnh Kiều gào thét chất vấn Yến An: “Những việc lão ta làm không sai gấp trăm ngàn lần ta sao? Dựa vào đâu mà giờ này lão ta vẫn còn có thể kéo dài hơi tàn, còn mọi người — kể cả ngươi, Yến Hưng Ninh — đều đổ hết mọi sai lầm lên đầu ta? Dựa vào đâu?!”
Trong cơn phẫn nộ, hắn ta vượt qua nỗi sợ cái chết, loạng choạng đứng dậy, chỉ vào điện thất hét lớn: “Ta là bạo quân đáng bị thiên đao vạn quả, còn lão ta là cái gì? Yến Hưng Ninh gươi và phụ thân ngươi tôn lão ta lên làm quân chủ, các ngươi đã từng có ý nghĩ hành thích vua chưa?”
“Ngươi luôn miệng nói sẽ phò trợ ta—”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play