Nếu lúc này Thẩm Đường có thể bộc lộ suy nghĩ, chắc chỉ có thể dùng câu “ôm đầu gào thét” mới có thể diễn tả được tâm trạng của cô.
Tại sao không cho cô cái bảo hiểm xuyên không chứ!!!
Lật bàn (╯‵□′)╯︵┻━┻
Không cho cô trí nhớ của nguyên chủ thì cũng thôi đi, nhưng tại sao cứ cách vài ba ngày lại gặp những người có liên quan đến nguyên chủ thế này? Lúc thì bị Điền Thủ Nghĩa hiểu nhầm là “chất tức”, giờ lại bị Cung Sính bất ngờ gọi là “thê huynh”. Nếu là người khác, có khi đã bị lôi xuống bùn từ lâu rồi.
Thẩm Đường siết chặt nắm tay, hàm răng nghiến chặt, vẻ mặt tối sầm đến mức có thể vắt ra nước. Trong mắt người ngoài, đây rõ ràng là dấu hiệu cô đang cố gắng kiềm nén cơn giận, và cơn giận này đều do một người – Cung Vân Trì – gây ra. Thấy vậy, vị quan nhi bước lên, dùng cơ thể của mình chắn giữa cô và Cung Vân Trì.
Hắn ta nghiêng đầu hỏi: “Vân Trì huynh, đây là thê huynh của ngươi sao?”
Hắn ta biết vào ngày đại hôn, cả gia tộc của Cung Vân Trì gặp nạn, bị lưu đày, và bị đưa vào giáo phường, trong đó bao gồm cả vị tân nương chưa kịp bái đường kia. Nghe nói nhà vợ của Cung Vân Trì, tức nhà họ Thẩm, còn thảm hơn, bị Trịnh Kiều ra lệnh tru di cửu tộc, cả trăm mạng người bị chém đầu trên đoạn đầu đài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT