“... Ngôn linh quả thật là kỳ diệu...”
Tuy bản thân cũng là nhân tài kiệt xuất trong hàng ngũ văn sĩ Văn Tâm, đã quen thuộc với đủ loại thủ đoạn ngôn linh, nhưng phần lớn những ngôn linh đó đều phục vụ cho chiến trường, sinh ra vì âm mưu dương mưu. Vậy mà khi nhìn thấy một đám binh sĩ xuống đồng gặt lúa, Khương Thắng vẫn cảm thấy vô cùng kỳ diệu.
“Đa tạ tiên sinh đã ra tay tương trợ.”
Lâm Phong hướng hắn hành lễ bày tỏ lòng biết ơn.
Khương Thắng khoát tay: “Là bổn phận của ta.”
Nhìn gương mặt tái nhợt vì mệt mỏi của Lâm Phong, hắn không khỏi liên tưởng đến đứa nhỏ nhà mình, giọng nói cũng dịu lại vài phần, nhẹ nhàng dặn dò: “Giờ còn sớm, chi bằng Lệnh Đức xuống nghỉ một lát, nơi này đã có lão phu trông chừng, tuyệt đối sẽ không xảy ra sai sót.”
Lần trước Thẩm Đường dọn đi một phần lương thảo trong kho của bộ lạc Thập Ô, để binh sĩ dưới tay được ăn uống no nê một phen.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play