(*Khi nói “老得包浆了”, tức là “già đến mức bóng loáng luôn rồi”, ngụ ý rằng người đó già lắm rồi, già đến mức trở thành đồ cổ, thậm chí già tới mức thời gian cũng phải nể.)
“Nữ tử có thể ngưng tụ được Văn Tâm… từ xưa đến nay chưa từng có…” Ngu chủ bộ cũng cảm thấy chuyện này thật nan giải, để cẩn thận hơn, ông lấy cớ dẫn Ngu Tử rời khỏi doanh trướng, định hỏi cho rõ ngọn ngành, “...Trước khi chuyện này xảy ra, có từng xuất hiện hiện tượng lạ nào không? Như là mộng cảnh kỳ quái, hay quanh mình có gì đó trái ngược với lẽ thường? Như mặt trời mọc từ phía tây rồi lặn về đông, hay gà trống đẻ trứng sinh con?”
Ngu chủ bộ chắp tay sau lưng, mày nhíu chặt.
"Chắc là... không có đâu ạ..." Khuôn mặt hao hao giống ông cũng nhăn lại, Ngu Tử cẩn thận hồi tưởng lại tình cảnh ngày mình ngưng tụ Văn Tâm, hôm đó trời trong gió nhẹ, mọi thứ đều bình thường. Những dị tượng mà thúc gia gia nói kia căn bản không thể nào xảy ra được mà?
"Thật sự không có?"
"Thật sự không có!" Ngu Tử khẳng định, nhưng trong lòng lại hơi phiền muộn, bĩu môi thầm oán: "Vả lại —— con cũng đâu phải nhân vật gì ghê gớm đâu. Chỉ là một cái Văn Tâm Tứ phẩm Trung Thượng bình thường mà thôi, làm gì xứng đáng để mà có những dị tượng lạ lùng kia được?"
Nàng biết phẩm cấp Văn Tâm càng cao thì sẽ càng hiếm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT