“Lòng quân cũng không phải cứ có hai ngàn thạch lương thảo là mua được, đạo lý này, Vô Hối ngươi chắc là còn hiểu rõ hơn cả ta.”
Chủ tướng chợt cười khẩy một tiếng, chẳng biết lại nhớ tới chuyện thú vị gì trong quá khứ, “Vô Hối, ta tin vào ánh mắt của ngươi, nhưng không có nghĩa vì thế mà ta sẽ tin vào người mà ngươi chọn. Chẳng phải ngươi cũng từng nhìn nhầm người đó sao? Ngươi tin tưởng chủ công của ngươi, ta tin tưởng ngươi, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc ta sẽ tin tưởng người mà ngươi tín nhiệm. Cũng như việc, dù Thẩm quận thủ là quận thủ quận Lũng Vũ thì cũng không thể quản được Vĩnh Cố Quan.”
Quả thực, với vai trò quận thủ, Thẩm Đường nắm giữ cả chính quyền lẫn quân quyền.
Nhưng lại không bao gồm Vĩnh Cố Quan, binh mã nơi đây chẳng có mấy liên hệ với quận Lũng Vũ. Muốn binh quyền thì được, nhưng muốn binh thì không có. Dù người được cử đến là Chử Diệu, người bạn nối khố mà hắn mang nợ nhiều nhất cả đời này, thì cũng không ngoại lệ. Công tư há có thể lẫn lộn được?
Dù có giao binh quyền ra, Thẩm Đường cũng không thể điều động được.
Vĩnh Cố Quan hiện chỉ còn hơn hai vạn binh sĩ trú thủ, trong đó bảy phần là bộ khúc tư thuộc của hắn, ba phần còn lại mới là quân của quận Lũng Vũ. Cho dù Thẩm Đường có cầm binh quyền trong tay, trên lý thuyết cũng chỉ có thể điều khiển ba phần ấy, mà khả năng cao là cũng không thể chỉ huy được. Bởi vì ba phần binh mã ấy là do quận thủ tiền nhiệm để lại, hiện tại cũng chỉ nghe theo lệnh của người chủ tướng từng dẫn dắt họ đẩy lui vô số lần xâm phạm của Thập Ô. The Lú TYT
Chủ tướng không nói quá rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT