Khi đến bậc thềm dưới hành lang, Kỳ Thiện giơ tay tháo nón lá, cúi người đặt đôi guốc gỗ ngay ngắn rồi vén vạt áo, đi chân trần bước lên bậc. Hắn lấy chiếc gáo tre treo trên cột, múc nước mưa trong bể đá dưới hiên để rửa sạch bùn đất bám trên chân.
Thẩm Đường cũng tháo guốc ra, theo phản xạ tìm đôi giày trong nhà để thay nhưng tìm mãi chẳng thấy. Kỳ Thiện thì gọn gàng cuộn vạt áo bẩn lên, cố định ở đầu gối, rồi rút chiếc khăn riêng trong tay áo ra lau khô chân, sau đó đưa chiếc gáo cho Thẩm Đường.
Cả hai hành động đều nhanh nhẹn, nhưng người đàn ông trung niên đã sớm tháo đôi guốc không vừa chân, mòn đế của mình ra, chân trần bước lên bậc gỗ, để lại vài dấu chân lấm bùn ướt át — dù trong sân đã được quét dọn rất sạch sẽ, nhiều chỗ còn trải sỏi, nhưng mưa lớn vẫn khiến bùn lầy dễ dàng vương bẩn — thấy hai người Thẩm Đường và Kỳ Thiện bận rộn như vậy, ông ta mỉm cười bảo.
“Hai vị cứ tự nhiên, không cần phải phiền phức thế đâu.”
Nghe vậy, Thẩm Đường lập tức dùng hai gáo nước rửa sạch chân, rồi cười hì hì quăng chiếc gáo vào bể đá, bước lên bậc gỗ, phát ra những tiếng vang lộp bộp.
Kỳ Thiện nghiêm giọng nhắc nhở.
“Ấu Lê, phép tắc của ngươi đâu rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT