Chương 2: Giao Ước Dưới Ánh Trăng

Dưới bầu trời đêm huyền ảo, ánh trăng bạc chiếu rọi lên mặt hồ Thiên Hồ yên tĩnh, tạo nên một khung cảnh đẹp đến mê hồn. Gió thoảng nhẹ nhàng, cuốn theo hương hoa đào, làm không gian nơi đây càng thêm thoát tục. Linh San lặng lẽ đứng bên bờ hồ, đôi mắt sâu thẳm nhìn về phía ánh trăng, trong lòng chất chứa nhiều suy nghĩ. Cuộc gặp gỡ với Tử Minh tại núi Huyền Linh không ngừng ám ảnh tâm trí nàng suốt nhiều ngày qua.

Linh San không thể hiểu nổi tại sao một kẻ có thể mạnh mẽ và bí ẩn như hắn lại chọn từ bỏ bảo vật, thứ mà biết bao người tranh giành. Hắn nói rằng đang tìm kiếm một con đường lớn hơn. Nhưng đó là con đường gì? Tham vọng của hắn rốt cuộc là gì?

Ngay lúc đó, từ phía xa, một bóng người chậm rãi bước đến. Linh San quay đầu lại và nhận ra Tử Minh, lần này không mang theo vẻ lạnh lùng và xa cách như lần đầu gặp gỡ. Thay vào đó, ánh mắt hắn dịu dàng và sâu lắng hơn.

“Ngươi lại đến đây làm gì?” Linh San cất tiếng hỏi, nhưng giọng điệu không còn sự cảnh giác. Nàng cảm nhận được sự thay đổi trong khí chất của hắn, như thể đêm nay, hắn không đến vì mục đích nào khác ngoài sự hiện diện của nàng.

Tử Minh tiến đến gần, đứng cạnh nàng bên bờ hồ. "Ta không đến để tranh giành gì cả," hắn nói, giọng nói trầm ấm hòa vào tiếng gió. “Chỉ muốn nói chuyện với nàng.”

Linh San không trả lời, chỉ lặng lẽ nhìn về phía ánh trăng. Sau một lúc im lặng, nàng hỏi: “Ngươi thực sự đang tìm kiếm điều gì, Tử Minh? Ta cảm nhận được trong lòng ngươi có quá nhiều mâu thuẫn.”

Tử Minh khẽ thở dài. “Ta không giống những kẻ khác, chỉ biết lao vào tranh đoạt những thứ tầm thường. Ta theo đuổi một mục tiêu lớn hơn, vượt qua cả sự trường sinh hay quyền lực. Nhưng con đường đó, càng đi ta càng nhận ra sự cô độc.”

Hắn quay sang nhìn Linh San, ánh mắt như chứa đựng điều gì sâu kín. “Ta không mong chờ ai đó hiểu ta, nhưng không ngờ lần đầu gặp nàng, ta lại cảm thấy... có gì đó khác biệt. Nàng không giống những kẻ khác, nàng giữ được sự thuần khiết trong tâm trí giữa thế giới đầy toan tính này.”

Linh San thoáng ngạc nhiên trước lời nói của hắn. Nàng không thể phủ nhận sự đồng cảm lạ lùng giữa họ, như thể cả hai đều cảm nhận được sự cô đơn trong cuộc hành trình tu luyện dài dằng dặc. "Con đường mà ngươi đang chọn... liệu có thực sự đúng?" Nàng hỏi khẽ.

Tử Minh không đáp ngay, chỉ nhìn về phía mặt hồ phản chiếu ánh trăng. “Chính đạo hay tà đạo, đôi khi chỉ cách nhau một lằn ranh mỏng manh. Ta không quan tâm đến danh xưng đó. Điều ta muốn là đi đến tận cùng, và có thể... tìm được ai đó đồng hành cùng ta trên con đường ấy.”

Linh San nhìn hắn, ánh mắt lấp lánh dưới ánh trăng. Lần đầu tiên nàng cảm thấy trái tim mình dao động. Dù biết rằng Tử Minh theo đuổi con đường đầy tham vọng, nhưng nàng không thể phủ nhận sự thu hút mà hắn tạo ra.

“Ngươi muốn ta cùng ngươi sao?” Linh San khẽ hỏi, giọng nói pha lẫn sự nghi hoặc và bất định.

Tử Minh gật đầu, đôi mắt hắn trở nên sâu thẳm. “Không chỉ là đồng hành, mà là một giao ước giữa hai người. Dưới ánh trăng này, ta muốn lập một giao ước với nàng. Dù tương lai có khó khăn đến đâu, ta sẽ không bao giờ phản bội hay rời xa nàng, nếu nàng cũng hứa sẽ cùng ta tiến bước trên con đường này.”

Linh San nhìn thẳng vào mắt hắn, lòng tràn đầy bối rối. Trước đây, nàng chưa từng nghĩ đến việc gắn kết cuộc đời mình với ai. Nhưng lúc này, dưới ánh trăng, bên cạnh Tử Minh, nàng cảm thấy một sự kết nối lạ kỳ.

Sau một hồi im lặng, nàng khẽ gật đầu. “Ta hứa. Dù con đường ngươi chọn có là gì, ta sẽ ở bên cạnh.”

Tử Minh khẽ cười, ánh mắt hắn ánh lên sự hài lòng. “Vậy từ nay, nàng và ta không còn là hai người xa lạ. Giao ước này sẽ mãi mãi không thay đổi.”

Ánh trăng vẫn chiếu sáng, soi rọi xuống đôi bóng người bên bờ hồ, chứng kiến một lời hứa thiêng liêng giữa hai người. Họ không biết rằng, giao ước dưới ánh trăng đêm nay sẽ trở thành khởi đầu của những sóng gió và thử thách không tưởng trong tương lai.

 

---

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play