Đúng rồi, Chu Hành Tri chưa bao giờ công khai giới thiệu Hứa Nghiên, càng đừng nói đến việc tổ chức một bữa tiệc hoành tráng như vậy.
Để xác định xem một người đàn ông có yêu bạn hay không, hãy xem anh ta có sẵn sàng giới thiệu bạn một cách lịch sự với các đối tác kinh doanh, bạn bè và gia đình của mình hay không.
Khi rất yêu thích một món quà, không thể nào che giấu được cảm giác muốn chia sẻ với cả thế giới.
Tình yêu không phải là kim ốc tàng kiều, mà là công khai một cách nổi bật.
Trong những năm ở truyện răm, tác giả thường viết về những thể loại vụng trộm. Đám đàn ông kia sẵn sàng sống chết vì tôi, nhưng lại không bao giờ chịu giới thiệu tôi với gia đình và bạn bè của họ.
Tôi chỉ có thể phối hợp với màn trình diễn của tác giả, còn trong lòng không tin một chữ nào.
Chu Hành Tri làm rầm rộ như vậy, tôi còn tưởng rằng anh ấy muốn cầu hôn mình, không ngờ chỉ đơn giản là giới thiệu với bạn bè.
Tất nhiên tôi rất phối hợp, khoác cánh tay của Chu Hành Tri, cùng nhau đi về phía khách mời, hưởng thụ ánh nhìn quang minh chính đại.
Cảm giác nghi lễ này làm tôi hài lòng, tạm thời không đá anh ấy nữa.
Tối đó, tôi mơn trớn vòng eo của Chu Hành Tri, anh ấy ngày càng biết cách làm hài lòng tôi.
"Em còn tưởng tối nay anh chuẩn bị cầu hôn cơ đấy!"
Nghe vậy, Chu Hành Tri nhảy bật dậy, kích động nắm lấy tay tôi.
"Nghiên Nghiên, em muốn kết hôn với anh ư? Không không không, hỏi thế này không được. Nghiên Nghiên, em đồng ý kết hôn với anh chứ? Không không không, Nghiên Nghiên, anh muốn kết hôn với em.”
Chu Hành Tri nói lắp bắp: "Bây giờ anh sẽ đi mua nhẫn luôn, ngày mai chúng ta sẽ đi đăng ký. Trước tiên lấy chứng nhận, rồi mới tổ chức đám cưới."
Tôi cười nói: "Anh gấp gáp thế, không ký hợp đồng trước hôn nhân à? Không phải nhà giàu các anh nhiều quy củ lắm sao?”
Chu Hành Tri lo lắng: "Nghiên Nghiên, bọn họ đều là đại gia giả, nhà họ Chu của anh không hề có hợp đồng trước hôn nhân. Anh cưới em vì muốn ở bên em cả đời. Chúng ta là tình yêu chân thành, em không được dùng hợp đồng trước hôn nhân để xúc phạm anh."
Trong truyện gốc có đề cập đến hợp đồng trước hôn nhân, ba mẹ Chu đã hẹn gặp Hứa Nghiên một lần. Bọn họ không hề có ác ý, cũng không làm khó.
Chỉ là họ thể hiện nghi lễ của gia đình quyền quý trước mặt tôi: ăn cơm, uống nước, đi lại, cưỡi ngựa, cắm hoa... Để nhìn cô ấy mất mặt vụng về bắt chước theo.
Người quản gia ở biệt thự đã giảng giải cho Hứa Nghiên quy củ của nhà quyền quý, về việc mượn và trả trang sức, hợp đồng trước hôn nhân, các thứ…
Kể từ đó, cô ấy càng trở nên khiêm nhường, không dám tiếp xúc với ba mẹ Chu.
Sự sỉ nhục chân chính không cần phải nói ra, chỉ cần một ánh nhìn nhẹ nhàng, một hành vi kiêu căng là đủ rồi.
Chu Hành Tri vẫn đang thao thao bất tuyệt thể hiện lòng trung thành: "Anh vốn định dẫn em gặp ba mẹ rồi mới cầu hôn. Nếu em đã mở lời thì ngày mai chúng ta sẽ đi đăng ký. Gặp họ sau cũng không muộn."
Tôi kéo Chu Hành Tri nằm xuống, nhanh chóng cắt ngang màn trình diễn của anh ấy: "Em chỉ nói đùa thôi, bây giờ kết hôn sớm quá. Ngủ trước đã."
Chu Hành Tri lại cảm thấy tủi thân: "Nghiên Nghiên, sao em lại nói không giữ lời. Em không định chơi anh đấy chứ? Lần nào em đăng video, Đàm Hạo Thiên đều like, comment, hay là cậu ta có ý với em? Không ngờ tên chó chết này đã cản trở anh trong công việc, còn muốn đập chậu cướp hoa sau lưng anh."
Tôi ấn anh ấy vào chăn: "Anh nghĩ nhiều rồi! Ngủ nhanh đi."
Chu Hành Tri trở mình không yên, càng nghĩ càng tức. Anh ấy thấy tôi ngủ say lại không dám làm phiền tôi.
Lòng dạ đàn ông đúng là nhỏ mọn.
Nhưng mà, tình trạng bệnh của Ngôn Chi ngày càng xấu, cần phải thay tim gấp. Cuối cùng nhà họ Ngôn vẫn bí quá hóa liều mà bắt cóc tôi.
10.
Người khác muốn hại bạn, có phòng cũng không ngừa được.
Trừ khử càng sớm càng tốt.
Nhà họ Ngôn sợ đêm dài lắm mộng, nhanh chóng sắp xếp phẫu thuật.
Ngôn Chi lại muốn gặp tôi một lần trước khi phẫu thuật.
Tôi bị trói trên giường bệnh, Ngôn Chi ngồi trên xe lăn, tự trách mình.
“Hứa Nghiên, tôi rất ghen tỵ với cô. Cô có một cơ thể khỏe mạnh, anh Hành Tri coi cô như báu vật, cô có tất cả. Còn tôi thì chẳng có gì, chỉ có thể ngồi trên xe lăn, nhìn các cô nhảy múa."
"Tôi sẵn lòng đánh đổi mọi thứ để có một cơ thể khỏe mạnh."
Tôi khinh thường cười nhạo: "Thôi đi! Cô biết đây là hành vi phạm pháp không? Không cần tôi nói cô cũng biết gia đình mình sẽ phải đối mặt điều gì sau khi sự việc xảy ra nhỉ. Hay là dù gì thì tim cũng đã thay rồi, nếu xảy ra chuyện gì cũng không liên quan đến cô, sẽ có người gánh vác thay cô, dù có là ba mẹ cô đi chăng nữa.”
"Cô Ngôn Chi, cô rất ích kỷ. Người hưởng lợi là cô, mà người kể khổ cũng là bạn. Cô nói mình chẳng có gì nhưng cô đều có đủ gia đình, địa vị, tài sản, sự yêu thương của ba mẹ và người thân."
"Nếu tôi chết, chắc chắn Chu Hành Tri sẽ điều tra đến cùng. Cộng thêm sức ảnh hưởng xã hội do ảnh hưởng của tôi sẽ tạo ra một cơn bão dư luận, chắc chắn nhà họ Ngôn không che giấu nổi."
"Tôi khuyên cô hãy thả tôi ra, thì cô còn sống thêm được vài năm. Mạng của cô quan trọng, còn mạng sống của ba mẹ cô thì không quan trọng sao? Họ sinh ra và nuôi dưỡng cô, cuối cùng còn phải vi phạm pháp luật vì cô, bị phát hiện chỉ là chuyện sớm muộn."
Ngôn Chi bị tôi chọc tức, tức giận nói: "Cô câm miệng cho tôi! Chúng tôi làm việc rất kín kẽ, làm sao có thể bị phát hiện. Cô cứ ngoan ngoãn chờ thay tim cho tôi đi."
"Thật ra tôi không muốn chọc tức cô, đổi thành một cô gái khác cũng được. Nhưng cô gái đó lại có mùi bùn đất không thể rửa sạch, vừa quê mùa vừa nghèo khó, ba mẹ có dòng máu thấp kém, hoàn toàn không xứng đáng có trái tim của tôi. Vẫn là cô tốt hơn."
Vậy tôi thay mặt cô gái đó cảm ơn cô.
Lúc này, tôi cảm thấy may mắn vì cô đã trói tôi lại.
Không thì sẽ có một cô gái thấp hèn chết đi, bị quyền lực che lấp, như thể cô ấy chưa từng tồn tại.
Tôi mang theo một thiết bị định vị do cảnh sát Bạch đưa cho tôi. Khi tôi gặp nguy hiểm thì bấm nó, chỉ mười phút là có thể định vị.
Tôi là người được cảnh sát bảo vệ mà!
Một tiếng rầm vang lên, cảnh sát Bạch và đồng đội phá cửa xông vào...
Vụ bắt cóc lần này ầm ĩ khắp nơi, đã dấy lên một làn sóng dư luận trong xã hội.
Ba mẹ nhà họ Ngôn bị giam giữ, tập đoàn nhà họ Ngôn phá sản.
Cảnh sát lần theo manh mối, phát hiện một loạt chứng cứ vi phạm pháp luật của tập đoàn nhà họ Ngôn. Nhà bọn họ đã làm không ít chuyện xấu, cậu chủ Ngôn cưỡng hiếp trẻ vị thành niên, nhánh nhỏ nhà họ Ngôn thuê mướn giết người, không thể kể hết từng vụ việc.
Khi trong nhà xuất hiện một con gián, cả nhà đều đầy gián.
Trong truyện gốc, nhà họ Ngôn dám tùy tiện thay tim người khác, chắc chắn lén đã làm không ít việc xấu xa.
Gia đình có truyền thống.
Tôi không muốn bỏ qua cho Ngôn Chi, đã chọn cho cô ta một nơi đi tốt hơn.
Khi mọi chuyện tạm thời lắng xuống, cảnh sát Bạch rất nhiệt tình với tôi. Anh ấy khen tôi là ngôi sao may mắn của mình, phá được hai vụ án lớn liên tiếp, nên anh ấy lập công lớn, được thăng chức.
Sau này nhất định phải thường xuyên qua lại.
Thôi thì không cần cái may mắn này đâu!
Tác giả vào tù giờ đã ra ngoài, mẹ ruột thực sự của tôi và Chu Hành Tri.
Cô ấy bí mật liên lạc với tôi: Hé hé, bé yêu, tôi đã trở lại. Cô có muốn quay lại truyện răm không, ở đó có nhiều trai đẹp, bạn muốn gì được nấy. Đừng ngồi trong truyện ngược chịu khổ.
Tôi đã mắng cô ấy một trận: Cô còn định viết nữa à? Toàn viết cái ba lăng nhăng gì đâu không. Nếu cô dám đưa tôi quay lại, tôi sẽ tiếp tục tố cáo cô. Đừng áp đặt những gì mình không muốn lên người khác, tôi không muốn quay lại.
Cô ấy thở dài: Tôi chỉ đùa với cô thôi mà!
Tôi hừ một tiếng: Cô biết là tốt rồi. Hay là cô đưa Ngôn Chi vào đó đi!
Tác giả: Ừ, được, tôi sẽ thay thế cô ta vào, kết thúc rồi sẽ khóa truyện, nếu không thì không công bằng với độc giả.
Tác giả viết nhanh như gió, đưa Ngôn Chi vào trong truyện răm.
Tôi thực sự không ghi thù đâu.
Mặc dù Ngôn Chi đi vào trong truyện răm, nhưng cô ta đã có một cơ thể khỏe mạnh và vô cùng dẻo dai.
Mọi thứ mà cô ta sẵn sàng đánh đổi.
Còn tôi thì khác, tôi trân trọng hiện tại, trân trọng những gì mình có, dễ dàng hài lòng, không tham lam.
Đối với tôi, truyện ngược hoàn toàn không ngược
Hết.