Ngày tiếp theo là một ngày nắng đẹp.
Đêm qua Tổ Thị ngủ khá ngon, tinh – thần – khí tất cả đều hồi phục, vốn dự tính sáng nay sẽ đến tiên trận Nữ Oa lấy yêu thân của Nam Tinh, nhưng vừa ăn sáng xong, Sương Hòa từ dưới núi dắt theo Ân Lâm nơi xa xôi nghìn dặm lên núi Phong Tự Ngọc Môn tìm nàng tìm bẩm việc, chuyện lấy yêu thân của Nam Tinh chỉ đành lùi lại phía sau.
Chuyện không thể tránh được chính là, vừa lên núi, người theo cùng Tổ Thị mỗi một lần chuyển thế là Ân Lâm gặp được Tịch Tử Tự.
Ân Lâm nhìn thấy Tịch Tử Tự, kinh ngạc có thừa, xắn tay áo lên muốn tẩn cho một trận, Tịch Tử Tự nhìn thấy y cũng hơi kinh ngạc, nhưng đối diện với trường kiếm túi bụi chém tới của Ân Lâm, cũng chẳng động đậy gì, không giống như muốn chống cự. Mọi người đều có chút mù mờ, may mà Tổ Thị xuất hiện, nhấc tay ngăn cản thế công của Ân Lâm, bảo Ân LÂm vào phòng trong nói chuyện với mình. Tịch Tử Tự nhìn theo bóng lưng của Tổ Thị, bước về phía trước hai bước. Ân Lâm lướt qua người hắn, sầm mặt hừ lạnh một tiếng. Tịch Tử Tự ngơ ngác, cụp mắt che đi cảm xúc bên trong, dừng bước chân lại.
.
Cốt Dung nhạy bén đảo mắt, từ đêm hôm qua bước vào tịnh thất này trông thấy Tịch Tử Tự, nàng liền cảm thấy giữa hắn và Tôn thượng có gì không đơn giản.
Theo lý mà nói, hai người nếu đã là người quen cũ, sau khi nhận ra nhau tất sẽ hàn huyên đôi lời. Tịch Tử Tự sau khi nhận ra Tôn Thượng thì chấn động và vui sướng bất ngờ, không phải giả vờ, nhưng Tôn Thượng quả thực rất thờ ơ với Tịch Tử Tự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play