Tên của hai mươi bốn văn võ thị cung Nguyên Cực đều bắt nguồn từ Thiên can, Địa chi [1]. Từ tổng cộng hai mươi hai chữ trong thiên can, địa chi, Tam điện hạ rút ra mười hai chữ “Giáp Ất Bính Đinh Mậu Kỷ Canh Tân Thìn Tỵ Ngọ Mùi” đặt tên cho văn võ thị, chữ Mùi xếp sau cùng, sẽ dùng cho hai người nhỏ tuổi nhất trong văn võ thị — Tương Mùi và Vệ Mùi.
Tương Mùi và Vệ Mùi là một cặp chị em, một văn một võ, tuổi tác tuy nhỏ, nhưng thuật ngụy trang lại vào hàng nhất đẳng trong hai mươi bốn văn võ thị, thế nên khi Tam điện hạ đích thân đến Nam Hoang thu phục Cù Phượng, hiếm lắm thay mới không mang Thiên Bộ theo cùng, mà để cho hai chị em này hầu cận hai bên. Sau khi giam cầm Cù Phượng, cặp chị em này lại hóa trang thành hai kẻ hầu đàn của Cù Phượng.
Liên Tống vừa từ Cửu Trùng Thiên về đến nơi trú thân của Cù Phượng là núi Tất Ngô chẳng được mấy ngày, Thương Lộ liền ghé thăm, nói là tìm Cù Phượng uống rượu đánh đàn.
Trong vườn đá, Thương Lộ đã uống say đến hai phần, nhưng người còn tỉnh táo. Thương Lộ có tướng mạo của một thư sinh mặt trắng, rượu uống dễ bốc lên đầu, bấy giờ mày mặt đỏ ửng, say lúy túy bật cười ra tiếng: “Hai mươi ngày nữa, Thanh Khâu và Thiên tộc sẽ liên hợp đại duyệt binh ở biên cảnh giáp ranh giữa Đông Nam Hoang và Nam Hoang chúng ta, chuyện này hiền đệ có nghe chưa?”
Vệ Mùi đứng cạnh bên rót rượu, thấy Điện hạ nhà mình biếng nhác dựa người trên ghế đá, môi mỏng hơi nhếch lên: “Chuyện này gần như bát hoang đều biết, tôi há có thể không biết được chăng?” Ngôn hành cử chỉ, đều cực giống Cù Phượng, cái kiểu thần sắc uể oải giữa hai chân mày đó, thậm chí chính bản thân Cù Phượng cũng không làm được giống vậy. Vệ Mùi kịp thời tiếp rượu cho hai người, trong lòng tràn ngập sự khâm phục với Điện hạ nhà mình.
Thương Lộ lại uống thêm nửa chén: “Tôn Thượng mài gươm nuôi ngựa, cũng muốn phái Ma Tướng đến biên cảnh ấy trước, Phàn Lâm là một tướng tài, cần phải đi đốc quân, thế là chuyện trong tay hắn đều giao cho ta cả. Vốn cho rằng ít nhất cũng còn có Tiêm Điệp có thể chia sẻ cùng ta, ai ngờ hai gã thần sứ Cô Dao gần đây lại nổi lòng hứng thú với chuyện Tôn Thượng quy vị, hiện đang dò la, Tiêm Điệp phải đi xử lý hai tên đó.” Vừa nói vừa gõ gõ trán, “Kết quả là, cái việc trông chừng Quang Thần này rớt trúng đầu một mình ta, làm đầu ta đau quá.”
Vệ Mùi nghĩ bụng, Thương Lộ này, quả nhiên mười phần tín nhiệm Cù Phượng, có gì muốn nói đều nói cho Cù Phượng nghe. Cô dằn cảm giác kinh ngạc xuống, nghiêng đầu nhìn về phía Điện hạ bên cạnh, thấy Điện hạ vẫn ung dung như cũ, giống như không có lấy một phần kinh ngạc, nghịch nghịch chén rượu trên tay, hờ hững như không hỏi Thương Lộ: “Để ý một người thôi mà, này có gì đau đầu chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT