Đêm ở Thanh Khâu, giống như một bức họa xưa trong sách cổ, thần bí, linh thiêng, xa xăm, có phần giống với Cô Dao.
Trong đêm thanh vắng này, Tổ Thị nằm trên chiếc giường đá trong động hồ ly, lâu thật lâu cũng không sao vào giấc.
Nàng nghĩ tới phong thư của Ân Lâm.
Lúc hoàng hôn, lúc vừa đọc bức thư kia, nàng quả thực không vui. Ý thức được bản thân không vui thì lại ngẩn người, nhưng rất nhanh, nàng đã tìm được cho mình một lý do — nàng định nghĩa cảm giác không vui đó chính là cảm giác không vui, không vẻ nảy sinh sau khi bị lừa gạt.
Đích thực là nàng giận, nàng nghĩ. Rõ ràng mấy ngày trước, Liên Tống còn từng nói với nàng, giữa chàng và Quyên Nhĩ hoàn toàn không có chuyện riêng tư. Mà nếu không có chuyện riêng tư, thì cớ gì trên dưới cả vương thành tộc Thanh Điểu, cứ lưu truyền không ngớt tin đồn về chuyện gió trăng của hai người?
Những tin đồn đó, mấy phần là giả, mấy phần là thật, ngay cả nàng cũng khó lòng phân biệt. Liên Tống vì sao lại cùng Quyên Nhĩ vào động Tinh Lệnh, là hiếu kỳ về thánh động, đơn thuần chỉ muốn vào tham quan, hay vì thực sự như lời đồn đãi, là cùng với Quyên Nhĩ vào trong bái kiến tổ tiên nàng ấy, kể rõ tư tình của hai người?
Khi Tổ Thị còn lấy thân phận Tiểu Công Tử đi lại trong tộc Thanh Điểu, thì đã biết Quyên Nhĩ có tình cảm với Liên Tống, về phần Liên Tống phải chăng cũng có ý với Quyên Nhĩ hay không, nàng không rõ lắm, chẳng qua Liên Tống đích thực quan tâm đến Quyên Nhĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT