Thủy các ở hồ Vũ Toàn mấy ngày qua có hơi tĩnh lặng.
Nam Tử đếm rõ mười mươi, từ cái ngày Thiên Bộ tiên tử hốt hoảng xông vào thủy các, bẩm báo rằng vị tiểu công tử kia xảy ra chuyện trong điện Phục Ba đến nay, đã qua được bốn ngày. Lúc ấy Tam điện hạ tức thì chạy đến điện Phục Ba, đưa tiểu công tử kia từ điện Phục Ba trở về điện Phù Lan, sau đó liền giăng kết giới ngoài điện, bản thân cũng ở mãi trong kết giới chưa từng bước ra ngoài, chỉ sai Không Sơn Lão tọa trấn bên chỗ Thái tử.
Không Sơn Lão ngày đêm canh giữ bên người Thái tử, mãi đến khi Thái tử tỉnh dậy, xác nhận Thái tử bình an, mới đổi chiến trường về lại Thủy các ở hồ Vũ Toàn, nhận lại bệnh án của Quyên Nhĩ từ tay tiểu đệ tử của y. Thế có nghĩa là, bốn ngày nay, chỗ của Quyên Nhĩ chỉ có mỗi Không Sơn Lão và tiểu đệ tử của y chăm lo, Tam điện hạ chưa từng xuất hiện qua một lần nào.
Sát bên song cửa ngoài Thủy các có kê cái bàn dài, Quyên Nhĩ tựa mình lên ghế xem tấu chương.
Nam Tử đứng bên cạnh nhỏ giọng bẩm báo: “Tam điện hạ chỉ đi một chuyến rời khỏi điện Phù Lan vào mấy hôm trước với hôm nay. Mấy hôm trước là vì Thái tử điện hạ đã tỉnh, Tam điện hạ ra khỏi điện đến thăm Thái tử, hôm nay thì…”
Quyên Nhĩ khép tấu chương trên tay lại, đặt trên chồng giấy đã xem qua, lại rút ra một bản tấu chương mới, hờ hững hỏi: “Hôm nay thế nào?”
Nam Tử trả lời bằng giọng điệu căm tức: “Nô tỳ nghe Thiên Bộ tiên tử nói, vị tiểu công tử kia bởi vì bị bệnh, ăn không vừa miệng cái gì, duy chỉ nhớ độc mỗi món bánh minh kính gì đó do tiệm bánh ngọt Phù Hương Trai trong vương thành làm ra, thế nên sáng sớm Tam điện hạ đã xuất cung mua bánh cho tiểu công tử kia rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT