Nghe kết luận này của Vệ Giáp, Tam điện hạ cũng không khỏi cảm thấy kinh ngạc, quạt xếp lạc nhịp, rơi xuống đầu gối đang xếp chồng lên nhau.
Mà chính trong lúc này, thuật tĩnh âm trên gác đột nhiên gặp phải công kích, đã bị giải trừ. Tam điện hạ hơi run lên, nhíu mày đứng dậy. Cửa nhã các đột nhiên bị đẩy ra, một người ngã nhào vào trong, “ui da” một tiếng, chính là tiểu Tổ Thị.
Ân Lâm và Thiên Bộ nối gót theo sau. Ân Lâm đỡ tiểu Tổ Thị dậy trước Liên Tống một bước, vẻ mặt vẫn luôn điềm tĩnh lúc này lộ ra mấy phần xấu hổ: “Ta theo Tôn… tiểu công tử dạo xung quanh, ngang qua chỗ này, biết Điện hạ đang ở trong lầu, tiểu công tử liền muốn đến tìm Điện hạ, cảm thấy trên cửa có thuật tĩnh âm…” Nói đến đây, vẻ mặt càng thêm xấu hổ.
Nhưng tiểu Tổ Thị hoàn toàn không cảm thấy xấu hổ, xoa xoa lòng bàn tay bị ngã đau:
“Em không phải cố ý phá hoại thuật tĩnh âm của Liên Tam ca ca, em cũng không phải muốn nghe lén các người đang nói chuyện gì, chỉ là…” Nàng nghĩ ra một từ, “Thử tài, thấy các người thiết lập thuật này trên cửa, liền muốn thử xem có thể phá vỡ được nó không, haha.”
Thuật tĩnh âm là thuật pháp ngăn cách không gian, về bản chất thực ra là một loại pháp trận không gian cấp thấp.
Ân Lâm diện vô biểu tình bổ sung: “Ngài cực giỏi pháp trận không gian, thuật tĩnh âm bình thường không có tác dụng với ngài. Ta cản lại không kịp, xin lỗi. Có điều những chuyện quan trọng mà các người nói với nhau, bọn ta chỉ nghe được mỗi một câu.” Y nhìn về phía Vệ Giáp, “Chính là do vị tiên giả này nói, người cứu Thái tử Dạ Hoa, thực ra chính là Thái tử phi của ngài ấy, Thượng tiên Bạch Thiển.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT