Trên giường băng, sau một chén nước sông Nhớ đầu tiên được đổ vào yết hầu, Chiêu Hi đã tỉnh, chỉ là tất cả sức lực đều dùng để tiếp nhận các ký ức bị đánh thức sau khi uống nước sông Nhớ, từng hạt giống ký ức giống như măng mùa xuân phá đất trồi lên, bởi vậy cho dù biết Liên Tam xâm nhập vào ký ức của y, y cũng nhất thời không có sức mà dựng lên một bức tường che chắn, cản chàng ở ngoài biển ký ức.
Mắt thấy càng lúc càng nhiều bí mật sắp sửa phơi bày, y rốt cuộc cũng tích trữ đủ sức lực để đoạt lại quyền tự chủ ý thức của chính mình, trong nháy mắt, mấy vạn năm ký ức trước khi tiến vào luân hồi, ký ức hai mươi mốt vạn năm từ khi bước vào luân hồi, cùng với ký ức của Quý Minh Phong ở kiếp này, tất cả năm tháng ngày xưa biến thành lân quang phá đất chui ra, thình lình hợp thành một luồng sáng lớn, trở về ngưng tụ trong thân thể đang mặc áo giáp hoàng kim này.
Chiêu Hi nhớ ra hết thảy.
Ở một đoạn ký ức mà Liên Tống chưa nhìn thấy được, y từng thấy qua dung nhan thực sự của thần Tổ Thị, nhan sắc xinh đẹp thế gian hiếm gặp kia khiến y động lòng ái mộ, khiến y càng lúc càng chìm sâu trong một đoạn ái tình không có kết quả.
Sau đó, vài ngày trước khi cửa Nhược Mộc mở ra, y nghe thần Tổ Thị đề cập đến vị thần khiến nàng động trần tâm, nàng nói người đó chính là Thủy thần của thần kỉ mới. Nhưng Thiếu Quán niết bàn, cửa Nhược Mộc mở ra, tộc Người di cư, Tổ Thị hiến tế, trên đỉnh Cửu Thiên Mặc Uyên phong thần, mở ra thần kỉ mới, y đợi ba vạn năm, mang theo cảm giác vừa mỉa mai vừa không cam lòng, muốn nhìn thấy Thủy thần mà nàng một lòng chờ đợi là loại người bất phàm thế nào, nhưng vị trí Thủy thần vẫn trống không suốt ba vạn năm.
Sau đó nữa, ở thế gian không có nàng tồn tại, y chờ đến phiền não, thậm chí bắt đầu hoài nghi nàng có thực sự phục sinh từ trong ánh sáng lần nữa hay không, y khó lòng chịu được loại chờ đợi tịch mịch thế này, vì thế y để lại tiên thế của mình trong ngôi mộ y đã xây cho nàng, xoay người đến Minh Ti, bước vào luân hồi.
Rồi sau của sau đó nữa, chính là vô tri vô giác, luân hồi vô tận. Vị thủy thần mà tám cõi chờ mong mấy vạn năm rốt cuộc cũng giáng sinh. Mà trên con đường luân hồi làm phàm vật không biết lần thứ bao nhiêu, y còn từng có mối duyên gặp được Thủy thần lúc trẻ. Lúc đó y vẫn vô tri vô giác, cũng quên mất tham vọng muốn tranh cao thấp với thiếu niên này, một đoạn ký ức kia, cũng chỉ là một mảnh ký ức nho nhỏ, tản mác trong mấy vạn kiếp luân hồi của y mà thôi, nếu không có nước sông Nhớ, e là cả đời này khó lòng nhớ lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT