Khoảng mười ngày sau tiết kiền trữ, Hoa Phi Vụ ở gác Lâm Lang nghe được ở chỗ Từ ma ma một cái tin khiến người ta khiếp sợ. Nghe nói Ngọc tiểu công tử tái xuất giang hồ, bao hồng bài Trần Giảo Nương ở lầu Mộng Tiên. Giảo Nương múa đẹp, tiểu công tử lúc tỉnh thì đắm chìm trong ca múa, lúc say thì gối đầu trên đùi mỹ nhân, tỉnh rồi lại say say rồi lại tỉnh, đã tiêu không biết bao nhiêu ngân lượng trên người Trần Giảo Nương, vô cùng sảng khoái.
Cần phải hiểu là trong mắt thế nhân, Ngọc tiểu công tử từ khi mới mười hai tuổi đã vung hết chín ngàn lượng bạc trên người Hoa Phi Vụ biến mình thành truyền kỳ đốt tiền trong chốn phấn son, đối với với mấy chuyện như ôm cô nương này sớm đã lạnh nhạt, ngược lại một lòng một dạ xông vào đá cầu kéo mãi cũng không ra, đôi khi đến Gác Lâm Lang cũng chỉ tìm Hoa Phi Vụ hầu mình, cho nên bọn họ đều cảm thấy Ngọc tiểu công tử có thể xem như một nửa thoái ẩn khỏi chốn lầu Tần quán Sở đã năm năm nay rồi.
Chỉ có điều tú bà ở Gác Lâm Lang là Từ ma ma lại không cho là vậy. Từ ma ma luôn đặt kỳ vọng rất cao ở Thành Ngọc, kiên định tin rằng nàng còn có thể tiến xa thật xa trên con đường của một phá gia chi tử, bởi vậy lần nào cũng dặn dò Hoa Phi Vụ phải lôi kéo cho được Ngọc tiểu công tử, ra sức khiến cho nàng ngày nào cũng phải tới Gác Lâm Lang đốt tiền.
Vạn vạn không ngờ rằng sự tích nhốt được Ngọc tiểu công tử ngày ngày ở chốn thanh lâu, Hoa Phi Vụ không làm được, nhưng Trần Giảo Nương ở Lầu Mộng Tiên lại làm được, khỏi nghĩ cũng biết nội tâm Từ ma ma phẫn nộ tới chừng nào.
Hoa Phi Vụ đối với việc này phi thường hiếu kỳ, Thành Ngọc hết hạn bị giam lỏng thì nàng đã biết, nhưng nàng cũng nghe nói Thành Ngọc đang bị đống bài tập đè cho bẹp dí. Có Chu Cẩn trông coi, còn có bài tập chồng chất, Thành Ngọc còn vun vén được thời gian đi bao gái, Hoa Phi Vụ không khỏi sinh lòng kính phục, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Ngọc tiểu công tử dù gì cũng là một cô nương, Trần Giảo Nương cũng là một cô nương, một vị cô nương, lại đi bao một cô nương khác, có thể làm gì?
Hoa Phi Vụ quyết định tự mình đến lầu Thập Hoa tìm hiểu xem.
Kết quả vừa bước vào lầu Thập Hoa, đương là lúc sự việc bại lộ. Nghe nói Chu Cẩn vừa biết Thành Ngọc đến lầu xanh bao cô nương, hết sức hãi hùng tức đến suýt chết. Mà Chu Cẩn quá biết Thành Ngọc là một nhân tài sống trên đời mười sáu năm thì đã có phân nửa thời gian trôi qua trong cấm túc, phạt cấm túc nữa hiển nhiên không làm gì được nàng, trong lòng nguội lạnh, phẩy phẩy tay trực tiếp nhốt nàng trong tĩnh thất, phạt quỳ, cho rằng phải quỳ đến đầu gối sưng lên, da thịt đau nhức, mới khiến nàng nhớ đời được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play