(10)
Chớp mắt, Thành Ngọc đã đến Cửu Trùng Thiên được hai mươi sáu năm rồi.
Năm đó, sau khi thuận lợi vượt qua kỳ thi thường thức tiên giới, Thành Ngọc bèn theo một nhóm lớn người cùng nhau đến trời Đại La ở cảnh trời thứ ba mươi sáu bái lạy Đông Hoa Đế Quân. Hơn bảy mươi tiên hữu cùng đi, sau khi bái lạy Đông Hoa xong liền được ban giai phẩm, lúc đến phiên nàng được định giai xếp phẩm, Đế Quân lại nói phải thương lượng với Thiên Quân cái đã, bảo nàng về chờ trước đi.
Thành Ngọc tự biết mình không phải tiên phi thăng theo đường chánh đạo, nên không chút oán hận gì đối với việc này, trên đường về còn nghĩ: Phải chăng Đế Quân cảm thấy mình không có bản lĩnh thực sự nên không tiện xác định phẩm cấp cho mình? Nếu là như vậy, thì cũng đâu có sao. Nếu Đế Quân và Thiên Quân thực sự khó xử quá, mình có thể đổi đường đua khác, cứ từ tiên thị đi lên là được.
Nàng nghĩ rất thông suốt, nhưng nàng thực sự nói oan cho Đế Quân với Thiên Quân rồi. Hai vị thượng quân hoàn toàn không có ý xem nhẹ nàng xíu nào, bọn họ chỉ đang suy nghĩ ngồi không ở cái ghế nào mới có thể làm cho thân phận nàng vừa cao quý thanh nhàn lại hợp tình hợp lý, mà chuyện này quả thực cần có chút thời gian.
Bốn ngày sau, tứ phong của Thiên Quân đã đến. Thiên Quân phong cho nàng danh hiệu Nguyên Quân, để nàng quản Dao Trì, còn ban cung Ánh Uất ở cảnh trời thứ mười hai cho nàng làm phủ đệ.
Thành Ngọc tuy rằng không biết chút gì về tiên thuật đạo pháp, nhưng nàng có trí nhớ tốt, đọc sách nhanh, mấy ngày rãnh rỗi buồn chán này, nàng đã nghiền ngẫm tỏ tường hết quan chế và quy tắc của Cửu Trùng Thiên rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play