Ngọc Linh trở về phòng, đầu óc quay cuồng với những thông tin mới. Cô ngồi xuống ghế, tay cầm cuốn album gia đình, nhưng giờ đây, hình ảnh trong đó không còn chỉ là những ký ức xa xôi, mà là những mảnh ghép quan trọng trong cuộc đời cô.
Cô mở cuốn album một lần nữa, chiêm ngưỡng bức ảnh của cô bé giống hệt mình. Nụ cười tươi tắn, đôi mắt lấp lánh, tất cả đều phản chiếu hình ảnh của chính Ngọc Linh. “Đây có phải là em gái của mình không?” cô tự hỏi. Mọi điều về cuộc sống trước kia của cô bỗng chốc trở nên mờ mịt.
Những ngày tiếp theo, Ngọc Linh quyết định gặp Ánh Tuyết. Cô biết rằng, muốn tìm hiểu thêm về sự tráo đổi, việc tiếp cận em gái là một phần quan trọng. Nhưng Ánh Tuyết, với cuộc sống sung túc và được yêu thương, chắc chắn sẽ có những bí mật riêng mà cô không dễ dàng tiết lộ.
Tối hôm đó, Ngọc Linh chuẩn bị bữa tối tại một nhà hàng sang trọng trong khuôn viên biệt thự. Cô muốn tạo ra không khí thoải mái và gần gũi. Khi Ánh Tuyết bước vào, Ngọc Linh nhận thấy sự lấp lánh trong ánh mắt của em gái, cô đã quen với sự chú ý và yêu thương từ mọi người.
“Chị Ngọc Linh! Món này nhìn ngon quá!” Ánh Tuyết vui vẻ nói, ngồi xuống cạnh chị.
Ngọc Linh cười, nhưng lòng cô không hoàn toàn nhẹ nhõm. “Cảm ơn em, nhưng chị muốn hỏi em một vài điều. Em có nhớ điều gì về những năm tháng trước khi chúng ta lớn lên không?”
Ánh Tuyết dừng lại, vẻ mặt cô bất chợt chuyển sang nghiêm túc. “Sao lại hỏi về quá khứ? Nó đã qua rồi mà.”
Ngọc Linh cảm thấy sự né tránh trong câu trả lời của em gái. “Chị chỉ muốn hiểu rõ hơn về chúng ta. Chúng ta đã lớn lên như thế nào, và điều gì thực sự xảy ra trong gia đình.”
“Chị không cần phải lo lắng về những chuyện đó,” Ánh Tuyết nói, giọng có phần gắt gỏng. “Chúng ta đang sống rất tốt, đúng không? Tại sao lại phải quay ngược về quá khứ?”
“Có thể là vì quá khứ có ảnh hưởng đến hiện tại,” Ngọc Linh kiên quyết. “Có điều gì em đang giấu chị không?”
Ánh Tuyết im lặng một lúc, rồi nói, “Chị không biết đâu, Ngọc Linh. Đôi khi, tốt nhất là nên để mọi thứ ở lại trong quá khứ.”
Ngọc Linh nhận thấy sự lo lắng trong ánh mắt của Ánh Tuyết. Cô hiểu rằng có điều gì đó rất lớn đang bị giấu kín giữa họ, và điều đó cần phải được giải quyết.
“Em có biết về sự tráo đổi không?” Ngọc Linh hỏi thẳng thắn.
Ánh Tuyết đột ngột ngẩng lên, khuôn mặt cô tái nhợt. “Chị nói gì vậy? Tráo đổi nào?”
“Có người đã nói cho chị biết,” Ngọc Linh nói, “và chị không thể sống trong bóng tối mãi được. Nếu có gì em biết, hãy nói cho chị.”
Ánh Tuyết hạ ánh mắt xuống, không thể đối diện với Ngọc Linh. “Chị không hiểu đâu. Nếu chị biết điều đó, chị sẽ thấy cuộc sống của chúng ta không còn bình yên nữa.”
“Chị không quan tâm đến sự bình yên. Chị chỉ muốn biết sự thật!” Ngọc Linh gần như gào lên.
Cuối cùng, Ánh Tuyết thở dài, vẻ mặt cô đã lộ rõ sự kiệt sức. “Được rồi, chị muốn biết thì hãy biết. Nhưng hãy chuẩn bị tinh thần cho những gì sắp tới.”
Cả hai đều im lặng một lúc, trước khi Ánh Tuyết tiếp tục, “Mẹ luôn nói về chuyện xảy ra mười tám năm trước. Chị có biết nhiều người đã muốn giấu kín điều này, không chỉ vì chúng ta mà còn vì danh tiếng của gia đình.”
“Nhưng tại sao?” Ngọc Linh hỏi. “Điều gì quan trọng đến mức phải che giấu cả một cuộc đời?”
“Bởi vì những gì đã xảy ra không chỉ là một sự nhầm lẫn, mà còn là những mối liên hệ phức tạp giữa những gia đình quyền quý,” Ánh Tuyết giải thích. “Có những kẻ đã tìm cách lợi dụng điều này để chiếm đoạt tài sản và quyền lực. Mẹ chỉ muốn bảo vệ chúng ta khỏi những rắc rối đó.”
Ngọc Linh cảm thấy mọi thứ bắt đầu trở nên rối ren. “Vậy có phải em biết về chị gái thật sự của mình không? Cô ấy sống ở đâu?”
Ánh Tuyết lắc đầu. “Em không biết. Mẹ đã giấu kín mọi thông tin để tránh cho chúng ta bị ảnh hưởng. Nhưng… nếu chị thật sự muốn tìm hiểu, có thể chúng ta nên cùng nhau khám phá sự thật này.”
Ngọc Linh cảm thấy một tia hy vọng le lói. “Chị rất muốn. Cùng nhau, chúng ta có thể tìm ra tất cả.”
Ánh Tuyết gật đầu, mặc dù nỗi lo lắng vẫn còn hiện hữu trên gương mặt cô. “Nhưng chúng ta phải cẩn thận. Nếu ai đó biết chúng ta đang tìm hiểu, có thể sẽ rất nguy hiểm.”
Cuộc trò chuyện này mở ra một cánh cửa mới trong cuộc đời Ngọc Linh. Cô biết rằng, con đường phía trước sẽ đầy chông gai, nhưng cô đã sẵn sàng đối mặt với sự thật và những bí mật của gia đình họ Trần. Cô không còn chỉ là một cô gái bị lãng quên, mà giờ đây là một phần của cuộc chiến lớn hơn, cuộc chiến không chỉ về quyền lực mà còn về danh dự và tình thân.