Chương 142: Cuối Cùng Cũng Có Một Đứa Bớt Lo.
Nghe được anh dùng tên du côn nhỏ bé để miêu tả về người đó, sự lo lắng trong lòng Túc Miểu xác thực đã tản ra không ít.
Cái này khả năng chính là chỗ tinh thâm của ngôn ngữ.
Đạo tặc nghe xong sẽ thấy rợn người hơn bọn đao chích, cùng là trộm đồ, đạo tặc cùng kẻ ăn trộm cho người ta cảm nhận không giống nhau.
Hàn Lặc nói đối phương là tên du côn nhỏ, Túc Miểu sẽ vô thức tách biệt hắn với những tên sát nhân đáng sợ, hình ảnh hiện lên trong đầu cô là một tên lưu manh nhát gan lại hèn mọn bỉ ổi.
Túc Miểu: "Vậy chúng ta có phải đến đồn công an nói một tiếng trước không?"
Hàn Lặc: "An tâm, anh đã biết." Anh dừng lại, sau đó nói, “Gần đây đừng ra ngoài một mình, lúc anh không có ở đây, em muốn đi đâu thì nhớ mang theo dì Đỗ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT