Chương 67: Mắt trận.
Móng vuốt của Cố Tòng Nhứ vẫn không buông ra, y vô tội nói: “Lúc trước ta cũng để vậy mà.”
Tương Trọng Kính xanh mặt, bóp lấy cổ tay của Cố Tòng Nhứ rồi hất ra, sau đó ngồi dậy đứng trên vách núi, từ trên cao nhìn xuống ác long, thản nhiên nói: “Lúc trước là lúc trước, bây giờ là bây giờ, nếu ngươi còn táy máy tay chân, coi chừng ta…”
Tương Trọng Kính vốn định hung tợn nói ‘một kiếm cạo trụi vảy ngươi’ để dọa lui ác long, nhưng lời tới miệng lại không thể nào nói ra được, hắn nghẹn một chút mới phun ra một câu: “…Coi chừng ta không để ý tới ngươi nữa.”
Tương Trọng Kính nói xong lại nhận ra lời này giống hệt đạo lữ giận lẫy nhau, mặt của hắn càng thêm xanh lè, không còn mặt mũi ở đây nữa, vội vã xoay người bỏ đi. Đọc tại thuyngu.wordpress.com
Cố Tòng Nhứ ngồi một mình bên vách đá, cố đè nén cảm xúc cuồng loạn trong lòng, nhất thời không biết rốt cuộc mình bị gì mà tại sao tim đập bình bịch như muốn nhảy ra ngoài.
Y ngồi hứng một trận gió lạnh, quay đầu nhìn bên cạnh trống rỗng không hiểu sao có chút mất mát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT