Chương 106: Nơi để long cốt.
Tương Trọng Kính quỳ xuống đất không rảnh quan tâm lời chọc cười của Mãn Thu Hiệp, hắn hốt hoảng cúi đầu nhìn đầu gối của mình.
Cố Tòng Nhứ đã đi xuống giường dùng tư thế dịu dàng đỡ hắn đứng dậy.
Tương Trọng Kính vịn chặt cánh tay của Cố Tòng Nhứ, cả người bám lên không chịu đặt chân xuống đất, mở miệng lẩm bẩm: “Ta đi không được— Canh Ba, chân ta bị phế rồi sao?”
Cố Tòng Nhứ cạn lời, vòng tay còn lại ôm ngang người Tương Trọng Kính đặt lên giường, không để ý có người ngoài mà cúi đầu hôn nhẹ lên mi tâm hắn: “Không có, nghỉ ngơi một chút là ổn thôi.”
Có lẽ Tương Trọng Kính mới vừa tỉnh ngủ nên đầu óc còn mơ màng không được minh mẫn: “Nhưng chân ta không có cảm giác…”
Mãn Thu Hiệp ở một bên nghe được điều không nên nghe, thấy được cái không nên nhìn, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, nhanh chóng đặt thuốc lên bàn, trên mặt viết đầy chữ ‘Hãy xem ta là không khí, mời tiếp tục’.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play