Ba thành viên phi hành đoàn phối hợp cùng nhau để khống chế người đàn ông đang mất kiểm soát.
"Thả tôi ra! Đừng lái thuyền đi." Người đàn ông vừa giãy giụa vừa kinh hãi hét lên: "Các người sẽ hối hận, các người sẽ phải hối hận!"
【NPC 'Lý Bân'—một nhân viên cũ trên tàu, có mối quan hệ rất tốt với thuyền trưởng. 】
Khương Tê nhìn khung thoại trên đầu người đàn ông, tình hình có vẻ hơi phức tạp. Anh ta bị thứ gì kích thích mà thành nhà tiên tri luôn rồi.
Cho dù người khác có cố gắng khuyên thế nào, nhà tiên tri vẫn không chịu bước vào. Thế là anh ta bị mấy người hợp lực giữ chặt không thể cử động, mồ hôi cũng túa đầy trên trán.
Nhìn tình hình này, không còn nghi ngờ gì nữa, anh ta thà nhảy xuống biển bơi về còn hơn là đi lên chiếc thuyền này.
“Thuyền trưởng, Anh Lý làm sao vậy?” Chu Vân Châu thận trọng nhìn thuyền trưởng, “Hôm qua trực đêm anh ấy vẫn ổn mà.”
“Ai biết hắn đang quậy cái quái gì, mới sáng sớm đã xui xẻo.” Thuyền trưởng sốt ruột nói: “Bộ dạng quỷ quái này của hắn không thể ra biển được, đi liên lạc cứu viện đem hắn về.”
Khương Tê lại nhìn sang đội trưởng.
[NPC ‘Đổng Phi'—Thuyền trưởng con thuyền đánh cá, người đón tiếp đoàn thám hiểm, có hơn mười năm kinh nghiệm đi biển và am hiểu việc lái thuyền đánh cá.
Vì các bạn trả tiền đủ cao nên anh ấy đồng ý cập cảng Houston để đón mọi người lên thuyền. 】
Người ta nói rằng có tiền có thể điều khiển cả ma quỷ. Đoàn thám hiểm đây chẳng phải là đang ngoài vòng pháp luật sao....
Phi hành đoàn nhanh chóng dẫn Lý Bân ra ngoài. Ba người trong đoàn thám hiểm vừa đi tới, sững sờ trong hai giây khi nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn ấy. Họ dựa vào tường, nhường đường cho vị thuyền trưởng trông có vẻ bình tĩnh kia.
Khương Tê nhìn những người đang có mặt, đây là một bản đồ khép kín, người chơi và NPC rất dễ phân biệt, trên tàu chỉ có bấy nhiêu người, không có NPC nào không có tên cả.
Những người không thể xem được thông tin chỉ có người chơi, và có vừa đúng sáu thành viên của đội thám hiểm mặc đồ giống nhau.
"Hắn đang nói cái gì vậy? Cái gì mà sẽ hối hận?" Người chơi nam tóc ngắn có chút nghi hoặc nhìn thuyền trưởng cùng với thành viên của con thuyền.
"Chắc là đầu óc có vấn đề rồi, yên tâm đi, không làm chậm trễ chuyến đi đâu." Thuyền trưởng sắc mặt không vui nói 1 câu rồi rời khỏi cabin.
Biết được thuyền đánh cá đang khởi hành trở lại, tâm tình Lý Bân dịu đi một chút, nhưng vẫn không hỏi được gì, đưa người xuống dưới thuyền cũng không trì hoãn quá nhiều thời gian, con thuyền lại lần nữa khởi hành.
“Không phải chứ, đã như thế này rồi, vẫn còn muốn đi biển nữa sao?”
Người nói là một thanh niên tầm hơn hai mươi tuổi, anh ta đứng trong gió, tóc rối tung, nhún vai khi nhìn lan can tự làm bằng da đang bong tróc và biển cả vô tận.
Không thấy ai phản ứng, chàng trai nghi ngờ rằng mình đã đoán sai, chả nhẽ những người được gọi là thành viên đoàn thám hiểm không phải là người chơi đến từ thế giới thực à? Cảm giác bất an do ở một mình khiến anh ta càng ngày càng kích động.
“Lỡ như người vừa rồi là đang nhắc nhở chúng ta thì sao? Các người không biết rằng Thần chết đang đến sao? Cái trò chơi chết tiệt này chỉ là một giấc mơ thôi phải không? Tôi phải quay về.”
Khi chàng trai nói ra 2 từ "trò chơi", các thuyền viên NPC đang thu dụng cụ đánh bắt cá và gió biển đang thổi trong phạm vi năm bước chân đều chìm vào im lặng, nhưng rất nhanh, mọi thứ lại trở lại bình thường.
【Người chơi 'Điền Tuấn Lương' đã vi phạm luật chơi và bị cảnh cáo thẻ vàng lần 1(dữ liệu người chơi sẽ bị xóa sau hai lần bị cảnh cáo thẻ vàng)]
“Đừng làm vậy với tôi, tôi.....”
Điền Tuấn Lương bị người đàn ông tóc ngắn cắt ngang: "Bị xóa dữ liệu đồng nghĩa với chết."
Nghe vậy, sắc mặt Điền Tuấn Lương tái nhợt, không dám nói nhảm nữa: "Không có cách nào thoát ra sao?"
Người đàn ông tóc ngắn liếc nhìn anh ta 1 cái, nói với âm lượng mà chỉ người chơi có thể nghe thấy: "Có cách, vượt qua phó bản trò chơi là con đường duy nhất để thoát ra."