Cuối cùng bố mẹ Sâm Sâm cũng đặt được vé máy bay vào ngày thứ hai sau khi bão tuyết ở thị trấn Nam Cực ngừng. Bọn họ bắt chuyến bay sớm nhất, vừa hạ cánh đã vội vã đến nhà họ Vương đón Sâm Sâm về.
Sâm Sâm không muốn đi, nói thẳng ra là thời gian đứa bé ở cùng bố mẹ trong một năm qua còn chẳng bằng mấy ngày ở cùng gia đình Bạch Thủy Kim.
Hai bàn tay nhỏ xíu bám chặt lấy áo thun của Bạch Thủy Kim, nếu không đi giày thì cả hai bàn chân cũng sẽ quấn lấy cậu luôn.
Đôi mắt to tròn của đứa bé ngấn lệ, lưu luyến không rời.
Người không biết còn tưởng đứa trẻ này là con của Bạch Thủy Kim với ai đó, trông thật đáng thương như thể không thể rời xa bố vậy.
"Sâm Sâm."
Vương Hoa và chồng cảm thấy vô cùng hối hận về những gì xảy ra với con trai. Ở thị trấn Nam Cực yên tĩnh, lạnh giá và chỉ có điện nửa ngày, khi biết được những gì Sâm Sâm phải trải qua, bọn họ đau lòng và ân hận, cũng đã nói chuyện rất nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT