Lôi Hoan nghiến răng ken két, nhưng vì Bạch Thủy Kim là người của Vương Hoàn Tu nên gã ta chỉ có thể nuốt cơn giận vào bụng, cảm thấy vô cùng uất ức.
Đối phương là người mà gã ta không dám chọc giận. Trước đó, trong một buổi tiệc từ thiện, gã ta đã cố ý nịnh bợ Vương Hoàn Tu, nhưng hắn lại tỏ ra thờ ơ, thậm chí còn khuyên gã ta nên chuyển nghề.
Hắn nói rằng nếu gã ta đi làm ở gánh xiếc, có lẽ sẽ có triển vọng hơn là đầu tư.
Giọng điệu lạnh lùng pha chút ác ý khiến người nghe không khỏi rùng mình.
Ngọn lửa hung hăng trong lòng Lôi Hoan rõ ràng đã trở thành một ngọn lửa nhỏ yếu ớt, chập chờn như ánh nến, chỉ cần thổi một hơi là có thể tắt ngấm.
Gã ta nhớ lại lời cha mẹ từng dặn dò, những kẻ có thế lực như Vương Hoàn Tu, tuyệt đối không nên chọc giận. Nếu không, một khi đắc tội với bọn họ, ngay cả cái chết cũng chẳng biết đến từ đâu.
Thẻ không được mở quyền hạn, lại còn bị đánh một gậy vào người, Lôi Hoan cảm thấy như lục phủ ngũ tạng đều bốc cháy. Tuy nhiên, khi đối mặt với Vương Hoàn Tu, gã ta chỉ có thể cụp đuôi rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play