Đại đội trưởng chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì nghe thấy con trai ngốc của mình lớn tiếng nói: “Cha, đã có phạt thì phải có thưởng. Nhờ có vợ của Quảng Thâm báo cáo cho chúng ta. Hơn nữa, chúng ta đi trên núi suýt bị lạc, may mà nhờ vào sự chỉ dẫn của Tử Thành nên không đi lạc.”
“Cha à, chúng ta phải có thưởng cho những người xứng đáng. Đúng không, anh Triệu?” Hà Lương Trụ quyết tâm kéo Triệu Võ vào cuộc.
Triệu Võ mới vừa nhận được một giỏ hẹ, tâm trạng thoải mái, sẵn lòng nói giúp mấy câu: “Đúng vậy, đại đội trưởng à, dù chúng ta không thưởng cho vợ của Quảng Thâm thì cũng nên khen ngợi họ một chút.”
“Khi mới lên núi, nhờ có cậu bé này chỉ lối tắt cho chúng ta biết.”
Đại đội trưởng nhìn bí thư, hai người trao đổi ánh mắt với nhau: “Được, vậy chúng ta sẽ chia thêm phần cho nhà họ Quảng, coi như là phần thưởng.”
Đám đông trao đổi vài lời, nhưng không phản đối, ít nhất là không ai công khai phản đối.
Cuối cùng đại đội trưởng mới thấy hài lòng một chút, nhưng sau đó, lại nghe thấy giọng nói trong trẻo của Tử Thành: “Đại đội trưởng ơi, nhà chúng cháu không cần hẹ ạ.”
"?"
Đại đội trưởng cúi đầu nhìn xuống, tự dưng thấy đau đầu, Hà Lương Trụ muốn che miệng cậu nhóc nhưng không kịp.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play