"Không sao cả." Giang Hoa phủi tay một cách tự nhiên, nhắc nhở cô: "Cha bảo, nhớ đưa một quả cho Tử Thành. Ông ấy còn ra sức làm để hai đứa trẻ chơi cùng nhau."
Giang Chi ngạc nhiên: "Cha cũng làm à?"
"Đúng vậy, không thì đã không mất nhiều thời gian như vậy. Còn kêu cái anh làm không tốt, phải tháo ra làm lại. Em biết đấy, thường ngày cha bận rộn lắm, không có thời gian, nói mãi mà không chịu nghe."
Giang Hoa nói ngoài miệng nhưng trong lòng không hề tức giận: "Mẹ bảo lần này em ốm là do mệt mỏi, suy nghĩ quá nhiều. Em còn trẻ thế, suy nghĩ nhiều làm gì?"
Giang Chi lắc đầu: "Không nghĩ gì cả, mọi thứ đều ổn."
Giang Hoa nhìn cô, biết rằng Giang Chi chỉ báo tin vui chứ không báo chuyện buồn, khẽ thở dài: "Ở nhà cũng ổn, không có gì cần em lo lắng. Bây giờ mẹ đã trở lại làm việc, sức khỏe của cha rất tốt, còn dự định lợi dụng thời gian rảnh rỗi mùa đông làm cái xe nhỏ cho Nhu Nhu. Lần sau em về nhà mẹ đẻ, em không cần phải bế con bé suốt đường nữa."
"Vậy thì tốt." Giang Chi trả lời một cách máy móc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT