"Giang Chi." Quảng Thâm vừa mới bình tĩnh lại, lại bị cô làm cho huyết áp tăng cao, gọi tên cô với giọng nặng nề, vẻ mặt còn khó coi hơn khi nghe nói ly hôn: "Đừng có mơ. Chừng nào anh còn sống, đừng nghĩ đến chuyện để Nhu Nhu gọi người khác là cha."
Anh còn có thể thở mà, làm sao có thể để con gái yêu quý của mình gọi người khác là cha được chú?
Giang Chi chỉ đơn thuần là muốn chọc tức Quảng Thâm, không định kiên trì với chuyện ly hôn. Họ đều là người trưởng thành đã kết hôn và có con, không thể vì một hai câu cãi nhau mà nói ly hôn là ly hôn.
Không dễ dàng như vậy.
Sau khi cãi nhau vài câu, Giang Chi làm Quảng Thâm tức giận gần chết.
Cô vui vẻ rồi, tinh thần bắt đầu mệt mỏi, thoải mái nằm xuống, vẫy tay ra hiệu Quảng Thâm cầm rổ nhanh chóng đi ra ngoài, đừng làm phiền cô ngủ nướng.
Quảng Thâm nhếch môi, không di chuyển: "Em đang ốm, không thể thiếu người bên cạnh. Nếu em không muốn anh thì chỉ còn cách để mẹ anh đến."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT