"Dọn đồ cho anh." Giang Chi kiểm soát lại cảm xúc của mình, không làm ầm ĩ hay khóc lóc nữa, cảm xúc đã trở lại bình thường, giọng nói tự nhiên.
Cô luôn giữ vẻ nũng nịu của mình cho gia đình.
Quảng Thâm giờ không còn là người trong gia đình của cô, nếu không thể sống chung thì ly hôn là lẽ thường, không thể tự làm khổ mình suốt đời.
Cha mẹ Giang đã nuông chiều cô gần hai mươi năm, không phải để cô phải chịu đựng suốt nửa đời còn lại.
Dù Quảng Thâm có tốt đến đâu, anh không xứng, cũng không đáng.
Vợ mình đỏ cả mắt, vẫn muốn dọn đồ cho mình.
Quảng Thâm nhớ lại lời Giang Chi đã nói trước đó về việc "làm một người vợ tốt", trong lòng mềm xuống: "Không cần gấp, tuyết rơi to, bây giờ anh chưa đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT