Từ Thành Tịnh bất ngờ nói ra câu: “Cảm ơn anh, anh Đàm.”
Đàm Mộ không nói gì chỉ biết nhìn trời thôi. Anh ta quyết định không để ý đến tên nhóc này nữa, về phòng mình chơi LOL.
Từ Thành Tịnh lau tóc khô hơn phân nửa rồi, ôm đống quần áo bẩn vào nhà vệ sinh.
Từ khi Đàm Mộ thu nhận Từ Thành Tịnh, anh ấy vô hình trung có thêm một bảo mẫu miễn phí, giặt quần áo, nấu cơm đều ném hết cho Từ Thành Tịnh.
Từ Thành Tịnh đau khổ cũng không biết làm thế nào. Dù sao bây giờ ăn nhờ ở đậu nhà người ta, anh cũng không còn sự lựa chọn nào khác. Nghĩ tới anh đường đường là con trưởng của phiêu kỵ tướng quân, là học sĩ của Hàn Lâm Viện được đương kim Thánh Thượng khâm định, từ nhỏ anh đã nhận được sự sủng ái nuông chiều, chưa từng phải làm những việc như thế này. Anh hạ quyết tâm nhất định phải làm việc thật tốt, kiếm thật nhiều tiền, sau đó tự mình sinh sống, không cần làm bảo mẫu miễn phí cho Đàm Mộ nữa.
Trải qua sự chỉ dạy của Đàm Mộ, anh rất nhanh đã học được cách dùng máy giặt. Anh phát hiện ra người ở đây đều rất lười, cái gì cũng dựa hết vào máy móc, nấu cơm cũng dùng nồi cơm điện, giặt quần áo có máy giặt, dọn nhà có máy hút bụi, đến cả thức ăn cũng có người giao tới tận cửa. Thế giới rộng lớn này, không có thứ gì kì lạ là không có, đến đây rồi, Từ Thành Tịnh anh mới xem như là được mở mang tầm mắt.
Thực ra nhắc tới vấn đề này, Từ công tử cũng rất khổ tâm đó. Anh chỉ là nhận lệnh Hoàng Thượng tới Giang Nam thị sát, chưa từng nghĩ trên đường đi thuyền lại gặp phải trận cuồng phong hiếm thấy, người trên thuyền đều bị sóng biển dũng mãnh cuốn ra giữa biển. Sau khi anh rơi xuống nước, bán mạng vùng vẫy cầu cứu, sau đó dần dần mất ý thức. Sau khi tỉnh lại thì đến nơi quỷ quái này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT