“Đùng, đoàng” một tiếng nổ lớn, sấm sét như phá vỡ mặt đất. Mưa bụi dày đặc ngoài cửa sổ áp bức ập tới, như dời núi lấp biển. Gió mưa bên ngoài gào thét điên cuồng, gió đập vào ngọn đèn chiếu sáng ngoài mái hiên không ngừng lay động, ánh đèn mờ mịt bất định.
Trong phòng sách, ánh sáng của ánh đèn huỳnh quang lạnh lẽo bao phủ lên người Hứa Mộ Sênh, cả người anh căng cứng, toàn thân lạnh lẽo, chỉ cảm giác hình như nghe thấy một câu nói đùa thật nực cười.
“Ông nói gì cơ?” Cổ họng anh hơi khàn, cánh môi tái nhợt mấp máy, âm tiết đơn giản bật ra khỏi miệng.
Hứa Định Viễn than nhẹ, đứng thẳng dậy đi tới trước mặt anh, nói: “Tiểu Hưu, ông con thời gian không còn nhiều nữa, con với mẹ dọn về đây đi… Trước khi ông con đi, muốn nhìn thấy cả nhà mình hòa thuận…”
Hứa Mộ Sênh cảm thấy dạ dày mình đang cuộn trào, một trận buồn nôn tràn lên, trong miệng đắng ngắt đến phát run.
Hai mẹ con anh rời khỏi nhà họ Hứa hơn mười năm rồi, người nhà họ Hứa chưa từng quan tâm đến sự sống chết của họ. Hôm nay chỉ bởi vì ông nội mắc bệnh không thể chữa trị liền muốn hai mẹ con anh dọn về Hứa gia, để tạo ra một gia đình hòa thuận giả dối với người ngoài? Hay là nói mục đích bọn họ làm như vậy là để cho Hà gia và Thịnh gia xem?
Bất luận là trường hợp nào, đều khiến anh ghê tởm!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play