Ngày anh chuyển đến lớp, cả lớp đều ngẩng đầu lên, ánh mắt cong cong mỉm cười thân thiện nhìn anh. Chỉ có cô liếc nhìn anh một cái rồi không cảm xúc, hạ đầu xuống, tiếp tục đọc sách giáo khoa.
Nhưng anh không vì thế mà có ấn tượng xấu về cô, ngược lại còn cảm thấy cô thật đặc biệt và thú vị.
Giống như có một sứ mệnh nào đó, anh rất muốn đối xử tốt với cô. Tám tuổi, Nguyễn Vũ Thanh đã suy nghĩ rất nhiều nhưng cuối cùng chỉ nghĩ ra cách đơn giản nhất để làm cho cô vui.
Anh mua kem cho cô ăn, khen ngợi cô trước mặt mẹ cô, chơi game cùng cô trong giờ học máy tính. Bởi vì cô không còn là trưởng lớp, bị bắt nạt, anh đã nói cả lớp rằng tất cả phải nghe theo cô.
Vì biết cô không nhớ động tác, trong lúc nhảy điệu nhảy giao lưu với cô, anh cố ý làm trò hề để thu hút sự chú ý về mình. Anh nhận ra bức tranh chim nhỏ cô vẽ chính là cô, nên ở nơi chim bay, anh đã vẽ đầy hoa.
Anh cũng rất thích trêu chọc cô, sẵn sàng chọc giận cô. Bởi vì cô luôn lạnh lùng, chỉ khi tức giận mới mở mắt trừng anh, đỏ mặt và động tay động chân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT