Tên : Dư Âm Từ Mộng
Chương 1: Xuyên Không
Hạ Nhiên mở mắt, cảm giác choáng váng ập đến. Nàng nằm trên một chiếc giường xa lạ, trong một căn phòng trang trí cổ kính với màu sắc dịu dàng. Những âm thanh lạ lẫm xung quanh khiến nàng không thể xác định được mình đang ở đâu.
“Ta đang ở đâu?” Nàng lẩm bẩm, cố gắng định hình lại mọi thứ.
Nhìn vào gương, hình ảnh phản chiếu khiến nàng ngạc nhiên. Đây không phải là bản thân mình, mà là một cô gái trẻ xinh đẹp, với làn da trắng ngần và đôi mắt sâu thẳm, nhưng ánh nhìn lại trống rỗng, không cảm xúc.
Đúng lúc này, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên trong đầu nàng.
“Chào mừng ký chủ đến với [ Hệ Thống Cầu Sinh ] Tôi là Tiểu An Bảo, người sẽ trợ giúp cho ký chủ trong hành trình này.”
“Hệ thống?” Hạ Nhiên hỏi, giọng lộ rõ sự hoài nghi. “Tại sao ta lại ở đây?”
“Ký chủ đã xuyên vào cuốn tiểu thuyết ‘’Thiên Hạ Bất An’' Ký chủ là một tỳ nữ bên cạnh Thẩm Hi, nam chính của thế giới này,” Tiểu An Bảo giải thích. “Nhưng ký chủ cần phải cẩn thận, bởi vì Thẩm Hi rất nguy hiểm.”
“Nguy hiểm đến mức nào?” Hạ Nhiên hỏi, đột nhiên cảm thấy một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng.
“Thẩm Hi là một người máu lạnh, đa mưu túc trí. Hắn không ngần ngại ra tay để đạt được mục đích của mình và sẽ không do dự loại bỏ bất kỳ ai cản đường hắn. Hắn có khả năng tính toán mọi động thái của người khác và sẽ luôn tìm ra cách tốt nhất để đạt được những gì hắn muốn. Ở thế giới nguy hiểm này, không nên tin bất kỳ ai, ngay cả những người gần gũi nhất,” Tiểu An Bảo tiếp tục. “Ký chủ cần phải thật sự tỉnh táo.”
“Ta không có ý định dính dáng vào hắn hay bất kỳ ai khác,” Hạ Nhiên tuyên bố, quyết tâm không để bản thân bị cuốn vào những âm mưu chốn cung đình.
“Hãy nhớ rằng, Thẩm Hi không chỉ là lạnh lùng mà hắn còn rất toan tính. Ký chủ cần phải hết sức thận trọng,” Tiểu An Bảo nhấn mạnh.
Khi bước ra khỏi phòng, Hạ Nhiên cảm nhận không khí trong phủ Thẩm Gia nặng nề. Những tỳ nữ khác nhìn nàng với ánh mắt dò xét, khiến nàng cảm thấy bất an. Nàng cố gắng giữ vẻ ngoài bình tĩnh, không để lộ bất kỳ cảm xúc nào. Nàng đã được biết rằng, trong thế giới này, việc biểu lộ cảm xúc có thể trở thành điểm yếu chết người.
“Hạ Nhiên,” quản gia lên tiếng “Thiếu gia đang đợi cô.”
Nàng gật đầu, cảm thấy tâm trí vẫn đang xoay vòng về những gì Tiểu An Bảo vừa thông báo. “Được rồi, ta sẽ đến ngay”
Hạ Nhiên hít một hơi thật sâu, quyết tâm không để bản thân bị cuốn vào những mưu đồ của Thẩm Hi. Dù có hệ thống hỗ trợ, nàng cũng sẽ không lơ là mà bị biến thành một quân cờ trong trò chơi của hắn.
Khi bước vào phòng , Hạ Nhiên cảm nhận được bầu không khí căng thẳng. Mọi người đều có vẻ thận trọng khi đối diện với hắn, ánh mắt của họ như thể đang đứng trước một cơn bão. Thẩm Hi đứng giữa căn phòng lớn, ánh sáng từ cửa sổ chiếu xuống, làm nổi bật lên hình dáng cao ngất của hắn. Hắn là một nam tử tuấn tú, nhưng nét mặt lạnh lùng và đôi mắt sắc bén khiến bất kỳ ai cũng phải rùng mình.
“Hạ Nhiên,” Thẩm Hi gọi, giọng điệu lạnh lùng khiến lòng nàng chùng xuống.
“Thiếu Gia, có gì phân phó?” Hạ Nhiên cố giữ bình tĩnh, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy lo lắng. Ánh mắt hắn như dao sắc, cứa vào tâm trí nàng.
“Chuẩn bị trà cho ta,” hắn nói, không có chút nể nang. “Nhớ rằng trà phải nóng.”
“Vâng.” Nàng quay lưng, cảm thấy hơi mệt mỏi trước sự vô cảm của hắn. Nhưng bên trong, nàng vẫn tự nhủ rằng mình không cần quan tâm đến những âm mưu trong triều đình, chỉ cần sống sót là đủ. Mặc dù nàng là một tỳ nữ, nhưng nàng không phải là con rối cho những trò chơi của hắn.
“Tiểu An Bảo, hắn có đang theo dõi ta không?” Hạ Nhiên thì thầm trong đầu, cảm thấy không an tâm.
“Đúng vậy, ký chủ. Hắn đang quan sát từng cử chỉ của ký chủ,” Tiểu An Bảo trả lời.
Nàng cảm thấy rùng mình. “Ta phải làm gì để tránh bị phát hiện?”
“Hãy giữ bình tĩnh và tránh thể hiện bất kỳ cảm xúc nào. Hãy luôn làm theo mệnh lệnh của hắn, nhưng ký chủ cũng phải cảnh giác và luôn chuẩn bị cho mọi tình huống. Không có gì là chắc chắn trong thế giới này,” Tiểu An Bảo nhấn mạnh.
Sau khi chuẩn bị xong trà, Hạ Nhiên trở lại, đặt tách trà xuống trước mặt Thẩm Hi. Hắn nhấp một ngụm, ánh mắt nhìn nàng như thể đang đánh giá. Nàng cảm thấy như đang đứng trước một con thú hoang, sẵn sàng lao vào tấn công.
“ Cô không được quên thân phận của mình là ai.” hắn nói, giọng điệu vẫn lạnh nhạt.
Nàng gật đầu, “Vâng ạ.”
Cuộc sống trong phủ Thẩm Gia thật sự không dễ dàng. Mỗi ngày đều trôi qua trong sự căng thẳng và lo lắng. Hạ Nhiên hiểu rằng dù chỉ cần một sai lầm nhỏ cũng có thể khiến nàng mất mạng trong trò chơi quyền lực này.
“Tiểu An Bảo, ta phải làm gì để sống sót trong thế giới này?” Nàng hỏi, lòng đầy hoang mang.
“Ký chủ cần phải quan sát thật kỹ xung quanh. Hãy để ý đến những điều nhỏ nhặt, vì đôi khi, chính những chi tiết nhỏ nhất sẽ giúp ký chủ tìm ra con đường sống,” Tiểu An Bảo đưa ra lời khuyên.
Có hệ thống bên cạnh khiến Hạ Nhiên cảm thấy bớt cô đơn. Mỗi bước đi của nàng trong phủ Thẩm Gia đều như đang đi trên một dây thép mỏng manh, có thể đứt bất cứ lúc nào.
---