Bởi vì Tịch An Hành tới, Tịch Phong Hà và Tịch Túc Vũ tạm thời ngừng nói chuyện.
Tịch An Hành đi quanh Tịch Phong Hà vài vòng, xác định nàng không bị thương mới yên tâm ngồi xuống.
Tịch Túc Vũ rót chén trà, “Mời phụ thân ạ.”
Tịch An Hành tiếp nhận. Ông lấy lại bình tĩnh, hỏi Tịch Phong Hà chuyện thích khách.
“Theo như lời con nói, có vẻ thích khách đã mai phục ở khu vực săn bắn từ lâu. Trong ba ngày thu săn, gã ta có rất nhiều cơ hội xuống tay, tại sao lại chọn ngày cuối cùng? Lúc đó nhiều người lắm mắt, chẳng phải gã ta sẽ dễ bại lộ hơn sao?”
Đương phút bối rối, Tịch Phong Hà không nghĩ tới việc này. Hiện tại Tịch An Hành phân tích, nàng mới phát hiện chuyện không đơn giản như nàng nghĩ. Nàng ngẩng đầu nhìn Sơ Dương, ánh mắt nghiên cứu tìm tòi. Sơ Dương mím môi, lảng tránh ánh mắt của nàng.
Tịch Phong Hà nhìn quen vô số lần. Mỗi lần nàng nói trúng tâm tư Sơ Dương, hắn ta không muốn thừa nhận, đành nghiêng đầu làm lơ nàng. Tịch Phong Hà ngầm hiểu, xem ra Sơ Dương và Cố Chung Việt đã nghĩ tới trường hợp này rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT