Cố Chung Việt nhìn Tịch Phong Hà khóc tới ngạt thở, Tề Mẫn và Hứa Khánh Hoán cũng đang rấm rứt khóc. Hắn thở dài, bảo Chu Khinh đỡ ba người vào trong trướng, hắn đích thân xử trí thích khách to gan lớn mật.
Nam tử kia không cao cho lắm, vóc dáng gầy gò, đôi mắt gian trá láo liên, bên hông còn giắt một cây chủy thủ.
Mọi người giận dữ nhìn gã ta, hận không thể chém gã ta thành ngàn mảnh. Dưới mí mắt bọn họ mà dám tổn thương phi tử Hoàng Thượng, đúng là tội đáng muôn chết.
“Hoàng Thượng, lúc vi thần dẫn người đuổi theo, gã ta đứng yên trong rừng, không có động thái trốn chạy.”
Sơ Dương bẩm báo, ngụ ý gã này khá kỳ lạ. E là gã ta ủ mưu đã lâu, cố ý đâm đầu.
Cố Chung Việt nào còn lo lắng ai là chủ mưu, hắn chỉ biết vừa rồi Tịch Phong Hà suýt chết. Nếu không phải Thân Mục Huyên xả thân cứu giúp, người nằm trên giường bệnh sinh tử không rõ đã là Tịch Phong Hà.
Hắn đá gã ta, quát: “Ai phái ngươi tới!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play