Nghe được lời của Hoắc Ảnh Thanh, giọng nói vốn đã tức giận của Trương Liên đột nhiên trở nên kích động, bà ta hét lên: "Mày, mày, sao mày có thể làm vậy! Sao mày có thể đưa tiền cho người ngoài! Anh họ của mày bởi vì mày nên mới chia tay với Nhiên Nhiên đấy!”
Đôi mắt của Chu Túy Phong đã mở to từ lâu, sự xấu hổ lan thẳng đến tai anh.
"Nhưng nam sinh này cao ráo đẹp trai, có thể nấu canh thuốc bắc, cháu và Hoắc Phong quen nhau đã lâu như vậy, anh ấy cũng chưa từng gọi cháu là em gái." Hoắc Ảnh Thanh duỗi tay, xoắn vài lọn tóc xõa xuống vai, giễu cợt: “Nam sinh người ta cũng là bảo bối trong nhà, phải nuôi cẩn thận, giống như cô nuôi Hoắc Phong vậy, không phải sao?”
Trương Liên tức giận lắp bắp: "Mày! Mày không biết xấu hổ!"
"Cô ơi, đi tích trữ vật tư đi. Những ngày tận thế sẽ không kết thúc sớm như vậy đâu."
Hoắc Ảnh Thanh để lại lời khuyên cuối cùng rồi cúp điện thoại.
Kì lạ thật đấy. Cô bắt đầu chờ mong cuộc gặp gỡ tiếp theo với cả nhà Hoắc Phong rồi đây.
Cô kéo số điện thoại của Trương Liên vào danh sách đen. Khi quay đầu lại, cô nhìn thấy ánh mắt đầy nghiêm túc của Chu Tuý Phong. Anh cầm bát thuốc bắc trong tay, nghiêm túc sửa lại lời cô vừa nói:
"Sếp, tôi là nghiên cứu sinh, không phải sinh viên đại học, hơn cô hai tuổi đấy."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play