Hắn vẫn còn đang ở 1 bên quấy nhiễu, Hoắc Ảnh Thanh không quan tâm đi về phía lối thoát hiểm rồi nói: “Chúng ta đi thôi.”
Hoắc Hữu Ngư lạnh lùng liếc ánh mắt qua người bố của mình.
Ba Lâm lúc này càng hoảng loạn, điên cuồng chạy về phía Hoắc Hữu Ngư, vừa chạy vừa la lối: “Dựa vào cái gì mà dẫn theo nó? Từ lúc nó sinh ra đến giờ chẳng có chuyện gì tốt lành cả, còn nữa, trước đây cũng là tôi cứu các người mà, nếu như không phải tôi thả cho ra thu hút tang thi, thì các người đã sớm chết rồi!”
Hoắc Hữu Ngư bị hắn ở phía sau đẩy 1 cái, không kịp phòng bị loạng choạng ở cầu thang lối thoát hiểm, lúc suýt ngã may mắn được Hoắc Ảnh Thanh đỡ lấy, cô bé ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía ba Lâm, nghiến răng nghiến lợi:
“Đó là chó của tôi.”
Phiền phức.
Hoắc Ảnh Thanh giơ tay kéo chốt an toàn của súng, ngay lúc chuẩn bị bóp cò thị bị Hoắc Hữu Ngư ngăn lại.
Nhìn thấy hành động như vậy của cô bé, trong mắt ba Lâm lóe lên một tia hi vọng, tuy nhiên Hoắc Hữu Ngư lại ôm lấy cánh tay Hoắc Ảnh Thanh rồi lắc nhẹ đầu: “Đi thôi chị, loại người này nên để cho 1 mình tự sinh tự diệt, so với giết chết càng khiến ông ta đau khổ hơn.”
“Lâm Lai Nam! Tao là bố của mày đấy, mày không thể mặc kệ tao như vậy được!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play