Nhìn những em bé đáng yêu đang ngủ ngon lành trong lồng ấp, đôi bàn tay nắm chặt đặt cạnh đầu. Trong lòng cô ấy dần dần mong chờ, không biết sau này con của cô ấy và chồng có dễ thương như vậy không.
Thấy người lớn và trẻ em đều đã được sắp xếp ổn thoả, Cố Tranh bảo mấy người anh trai cmhị dâu, anh vợ, Chu Huệ Huệ và Khương Yến về nhà nghỉ ngơi. dù sao ngày mai bọn họ cũng phải đi làm.
Một bên khác, bởi vì Lâm Vân Khê lo lắng cho con mình, không ngủ được bao lâu đã mở mắt ra. Cô không để ý tới nỗi đau thể xác, điều đầu tiên hỏi chính là bọn trẻ.
“Vợ ơi, bọn trẻ đã ngoan ngoãn ngủ rồi, đợi lát nữa đi xem cũng không muộn, em có muốn ăn một miếng trước không?” Cố Tranh hỏi, chỉ vào bốn cái lồng ấp xếp ở cuối giường.
Theo hướng ngón tay của chồng, Lâm Vân Khê nhìn thấy bốn cái đầu nhỏ đáng yêu đã mọc đầy tóc đen. Cô lắc đầu: “Em muốn nhìn thấy Ngũ Bảo.”
Trong phòng sinh trước khi thiếp đi, cô nghe được bác sĩ nói bé nhỏ nhất chỉ nặng hai cân rưỡi, không nhìn một chút cô thực sự không yên lòng.
Mẹ Cố tiến lên bên cạnh giường bệnh, nhẹ nhàng nói: “Xem đứa bé xong phải nhanh ăn cơm. Con nằm trong phòng sinh lâu như vậy, có lẽ đã đói bụng lắm rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT