Ngôn Ngôn là đứa trẻ không bao giờ khiến người lớn phải lo lắng, vả lại còn có Phương Thanh Sóc đi cùng. Nghe bọn trẻ nói đã đến trang viên, Cố Tranh hiển nhiên không còn gì phải lo lắng nnữa, gật đầu đáp.
"Ba biết rồi. các con bên đó cứ chơi cho đã đi. gia đình bên này đã có ba chăm sóc cho mẹ con và ông bà rồi."
Cố Tranh không nói chuyện về cục cưng thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ năm qua điện thoại, làm thế có vẻ không được trịnh trọng cho lắm, anh tính đợi bọn nhỏ quay về rồi sẽ thông báo trực tiếp cho bọn nhỏ.
Trước kia lúc hai vợ chồng chuẩn bị mang thai, hai người đã hỏi qua ý kiến của bọn nhỏ. Phương Thanh Sóc là người đầu tiêu tán thành, cậu ấy rất yêu quý anh em trong nhà. Nhất là em trai em gái mang gen của chú thím, nhất định sẽ cực kỳ dễ thương. Nguyệt Nguyệt là con út trong nhà, vì vậy mà từ lâu cô bé đã rất muốn có một người em gọi cô bé bằng chị. Về phần Ngôn Ngôn, lúc Lâm Vân Khê và Cố Tranh dò hỏi ý kiến, cậu bé cũng không có những biểu hiện như đặc biệt vui mừng hay miễn cưỡng nào cả.
Sau khi được Lâm Vân Khê hết lòng khuyên bảo, cô mới biết được đứa nhỏ này là đang lo lắng cho sức khỏe của cô.
Đặc biệt là câu nói: “Mẹ ơi, dù con cũng mong chờ sự xuất hiện của em hai, nhưng con muốn mẹ mãi khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi, luôn ở bên con hơn.”
Mặc dù từ bé Ngôn Ngôn đã có vẻ chững chạc trưởng thành hơn bạn cùng lứa, tính cách cũng khá ổn trọng, nhưng có thể do nguyên nhân từ nhỏ nên cậu bé vẫn luôn không muốn rời xa mẹ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT