Chu Kiến Hoa vốn định mắng sao hôm nay toàn gặp phải người không có tố chất thế này, nhưng sau khi thấy người tới thì ông ta lập tức nuốt xuống tiếng mắng vừa tới bên miệng, lại bị nước miếng của mình làm sặc, ho khan tới độ không đứng dậy nổi.
Nhân lúc này, Lâm Vân Khê nói hai ba câu đã nói hết mọi chuyện, đương nhiên còn có sự uy hiếp của trưởng phòng giáo dục huyện là Chu Kiến Hoa này.
Nghe vậy, sắc mặt hai vị cục trưởng cục giáo dục tỉnh và cục trưởng cục giáo dục thành phố đi theo Khương Khang Bình trong nháy mắt trở nên khó coi.
Trước khi tiến vào, bọn họ đã sớm ở cửa nghe được năm sáu phút rồi, cũng hiểu được đại khái chân tướng.
Mấy người này làm viên chức lâu năm, sao họ lại không biết trong chuyện này chắc chắn có gì mờ ám được, hơn nữa còn là chuyện rất lớn. Quan trọng nhất là Chu Kiến Hoa là người trong hệ thống giáo dục, hơn nữa còn là một trưởng phòng. Nếu ông ta làm ra chuyện gì trái pháp luật thì chẳng khác nào đang bôi nhọ cả hệ thống cả, người phụ trách cục giáo dục tỉnh và cục giáo dục thành phố đều sẽ bị liên lụy.
Khương Khang Bình nghe Lâm Vân Khê nói xong thì gật đầu ra vẻ mình đã biết.
Thành tích xuất sắc của trường trung học trực thuộc y dược Hoa Khê đã lan khắp cả nước. Lấy xác suất gần như là một trăm phần trăm, trở thành một tấm biển sống của tỉnh Z. Nếu không phải buổi trưa Vân Khê gọi điện thoại báo cáo cho ông ấy, thuận miệng nói một câu thành tích thi đại học của chín bạn học sinh trong trường mình có thể đã bị thay thế, hơn nữa chín học sinh này đều là nhân tài của Thanh Bắc và đại học trọng điểm. Thì có lẽ Khương Khang Bình cũng không biết trong phạm vi quản lý của mình lại có chuyện coi trời bằng vung như thế. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play