đang không lấn mà đi
Lâm Vân Khê và Cố Tranh không có tiến lên chen mà đứng ở bên cạnh xe nhà mình, nhìn chằm chằm không chớp mắt những thí sinh đang không ngừng đi ra kia.
Những thí sinh này có độ tuổi rất khác biệt, có người đã kết hôn, có người đã có con, có người còn chưa thành niên. Bọn họ bao gồm công nhân, nông dân, thanh niên trí thức lên núi, xuống nông thôn hoặc về quê, quân nhân đã xuất ngũ, cán bộ và những học sinh mới tốt nghiệp trung học, nhưng bọn họ tới phòng thi vì một mục tiêu chung.
Lần thi đại học năm nay, đã tích tụ quá nhiều kỳ vọng, đây là một cơn khát tri thức của một dân tộc, là một bước ngoặt thời đại của một quốc gia.
Là người đã sống ở thế kỷ 21, Lâm Vân Khê biết lần thi đại học này có gần 5,7 triệu người tham gia, nhưng cuối cùng chỉ trúng tuyển 270.000 Không hề cường điệu khi nói rằng thiên quân vạn mã quá cầu độc mộc*, trăm dặm mới tìm được một, người có thể thi đậu đại học chính là người may mắn, chân chính là con cưng của ông trời.
(*Thiên quân vạn mã quá cầu độc mộc: mô tả rằng có rất nhiều người muốn đạt được một mục tiêu nhất định, nhưng ít người có thể vượt qua nó. Kỳ thi đại học là một cây cầu ván đơn bắc qua hàng ngàn quân, có rất nhiều thí sinh, và số lượng trúng tuyển đại học thì rất ít.)
Các học sinh bước ra tập trung thành nhóm nhỏ hai ba người, phàn nàn rằng chủ đề của bài luận quá khó, căn bản không biết nên bắt đầu từ đâu. Nhưng trái ngược hoàn toàn với bọn họ chính là nhóm sáu người đi ở phía sau đám đông, trong đó Cố Gia Hào thì đang cười toe toét, hào hứng muốn chia sẻ tin tức tốt với mọi người trong nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT