Khu cây ăn quả còn trồng mấy cây vải xanh, thân cây phủ đầy quả to màu đỏ tươi, nhìn sơ qua chắc khoảng độ tầm 200 cân.

Mấy cây vải này là Lâm Vân Khê cố ý chạy đến Lệ Thành một chuyến, tìm khắp toàn thành phố, từ trong hàng ngàn hàng vạn cây giống chọn ra mấy cây có chất lượng tốt nhất.

Sau khi cấy ghép vào không gian lại càng dốc lòng chăm sóc, mỗi ngày đều tưới cây bằng nước linh tuyền.

Cây vải sau khi được tối ưu hóa khi kết trái cho ra vỏ trái cây mỏng, thịt dày giòn, ngọt ngào nhiều nước, chất lượng cực tốt và không có hạt.

Lâm Vân Khê đi tới trước cái cây hái một cành vải, ước chừng có hai mươi mấy quả, lột vỏ ngoài đỏ tươi ra.

Mùi thơm ngát độc đáo của vải phả vào mặt, thịt quả giống như bạch ngọc, trong suốt long lanh, trắng tinh như mỡ.

Khi lấy thịt quả, nước trái cây tràn ngập trong suốt theo khe ngón tay nhỏ xuống mặt đất.

Cắn một miếng, thịt quả vừa dày vừa mọng nước bỗng chốc nổ tung giữa răng môi, chất lỏng trong veo chảy vào cổ họng, thấm vào ruột gan.

Lâm Vân vừa ăn vừa cảm thán: “Đây mới là cuộc sống của thần tiên nè.”

Trong không gian còn có một khu vực bị cô dùng hàng rào vây lại, đổi thành khu chăn nuôi, bên trong nuôi gà vịt ngỗng, bò dê heo, số lượng không nhiều lắm nhưng chắc chắn đủ ăn.

Cách đó không xa trên mặt hồ sóng gợn lăn tăn, cá nghịch ngợm thường hay nhảy lên khỏi mặt nước, bắn lên từng đám bọt nước trong suốt.

Bên cạnh cánh đồng là một nhà kho di động, bên trong chứa đầy lương thực, rau quả, trái cây và một số đồ dùng sinh hoạt.

Vẻ mặt Lâm Vân Khê thỏa mãn nhìn cảnh tượng sức sống sôi nổi bừng bừng và vật tư phong phú trước mắt, không khỏi thán phục trước dự đoán của mình.

Mặc dù sau khi không gian xuất hiện không có phát sinh chuyện gì to tát, nhưng Lâm Vân Khê vẫn giống y như chuột đồng, không ngừng cố gắng trữ đầy vật tư sinh hoạt ở trong không gian.

Không gian của cô bây giờ không khác gì gương bách bảo, cần cái gì là có cái đó.

Có không gian, sau này không cần lo lắng về vấn đề lương thực, trong lòng Lâm Vân Khê sôi trào, sức lực toàn thân dùng mãi không hết.

Tuần tra xong lãnh địa của mình, trong lòng cô khẽ động, một lần nữa xuất hiện trong phòng.

Lâm Vân Khê đi vào nhà chính nhìn thoáng qua đồng hồ trên tường, đã gần mười một giờ.

Cô bước nhanh vào phòng bếp, từ trong không gian lấy ra đầy đủ dụng cụ vệ sinh quét dọn mặt đất sạch sẽ, lại cẩn thận rửa sạch thớt, bếp lò cùng với tất cả nồi đũa mấy lần.

Nửa tiếng sau, phòng bếp vốn dơ dáy bẩn thỉu đã trở nên rực rỡ hẳn lên, lương thực và bình gia vị được bày ngay ngắn trật tự, bếp lò và thớt không dính một hạt bụi nào.


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play