Vì vậy, Lâm Vân Khê nghĩ ra một chủ kiến vẹn cả đôi đường, mở thêm một siêu thị bình ổn giá có quy mô nhỏ hơn ở mỗi thành phố. Ở đó chỉ tiêu thụ thực phẩm sắp hết hạn và không quá tươi mới hoặc rau củ có bề ngoài không quá đẹp, giá cả lại rất rẻ, mỗi loại thực phẩm đều rẻ hơn 20 đến 30%.
Lúc siêu thị bình ổn giá vừa mở cửa, hầu như không có bao nhiêu khách hàng, mọi người đều khó chấp nhận những thực phẩm gần hết hạn sử dụng. Càng lo lắng những thực phẩm rẻ như vậy thì chất lượng sẽ không tốt, mua về cũng sẽ lãng phí.
Vì trong cửa hàng còn cố ý mở thêm một phòng bếp nhỏ kiểu mở, mỗi vị khách đi vào đều có thể nhìn thấy đầu bếp chuyên nghiệp sử dụng sản phẩm trong cửa hàng để chế biến, làm ra món ngon đầy đủ dinh dưỡng.
Có loại thực phẩm tuy nhìn không đẹp, nhưng vẫn còn rất tươi, ví dụ như bắp, sau khi lột vỏ, những hạt bắp bên trong vẫn rất đầy đặn.
Những vị khách cũng có thể nếm thử món ngon mà các đầu bếp chế biến ra, hơn nữa không khí mua sắm trong cửa hàng cũng rất ấm áp, các nhân viên cũng phục vụ rất chu đáo.
Dần dần, mọi người cũng không còn quá bài xích nữa, rất nhiều gia đình thậm chí là người trẻ tuổi mới đi làm, mỗi ngày cũng đến siêu thị mua sắm.
Họ không chỉ có thể mua được thực phẩm mà trước kia không nỡ mua với mức giá rất thấp, tiền lương ít ỏi mỗi ngày cũng có thể khiến cả nhà ăn no.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT