Sau khi nghe được tin tức này, Hồ Ứng Sơn cũng không duy trì được nét mặt bình tĩnh nữa.
Trên mặt ông ta, đầu tiên là bất ngờ, ngay sau đó phẫn nộ, cuối cùng biến thành cảm giác bất lực, cả người như già đi 10 tuổi trong nháy mắt.
Đối với tình huống của nhà máy rượu vang cũ, Lâm Vân Khê đã sớm nghĩ đến.
Ngay khi Hồ Ứng Sơn đi mua số lượng lớn nho thì nhà trồng trọt bên kia đã thông báo cho cô.
Lâm Vân Khê cũng chỉ nói một câu: “Bán cho bọn họ, có tiền không kiếm lời thì là kẻ ngu.
Những hộ trồng trọt này không cuồng vọng tự đại như thôn dân của thôn Nam Thủy, trong lòng bọn họ biết rõ chủng loại nho chất lượng cùng với kỹ thuật tân tiến kia đều là do quản đốc Lâm mang tới.
90% số nho mà bọn họ trồng cũng đều được xưởng đóng hộp cùng với xưởng gia công thực phẩm do quản đốc Lâm kêu người mua. Bằng không thì cho dù bọn họ có trồng nho tốt như thế nào thì cũng sẽ không có người mua, cuối cùng vẫn sẽ biến thành cát vụn trong đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT