Hơn nữa Cố Gia Hào bình thường mặc dù nghịch ngợm một chút, nhưng thật sự là một đứa trẻ ngoan, tính tình cũng rất hợp ý cô.
Học sinh cấp 2 và học sinh cấp 3 có thể sẽ cảm thấy chơi với trẻ con rất nhàm chán, nhưng điều này đối với Lâm Vân Khê mà nói thì lại rất ổn. Hai thím cháu bọn họ quên đi khoảng cách tuổi tác, ngày thường vẫn có thể bàn bạc một số vấn đề và thể hiện tình cảm sâu kín trong lòng mình.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là nói đùa mà thôi, rốt cuộc vẫn là đứa con mình mười tháng hoài thai sinh ra, làm sao cam lòng tặng cho người khác. Hơn nữa Chu Xuân Phân bình thường phải đi làm, quả thật cũng không có bao nhiêu thời gian chăm sóc con trai.
Mỗi ngày tan học Cố Gia Hào đều chạy đến chỗ Lâm Vân Khê, hơn nữa không cần lo lắng vấn đề an toàn, cũng khiến cô ấy bớt nhọc lòng hơn không ít.
Lại nói, điều kiện sống trong nhà Lâm Vân Khê rất tốt, con trai mình lại thường xuyên ở lại đó ăn cơm. Thỉnh thoảng có thể cải thiện cơm nước một chút, cứ nhìn khuôn mặt ngày càng mập mạp của con trai cô ấy là hiểu.
Nghe Gia Hào nói, mỗi lần cậu bé ăn thức ăn ở nhà thím hai đều rất ngon, chủ yếu là thím hai cậu bé mỗi lần làm đồ ăn ngon đều nhớ tới cậu bé. Cô ấy làm mẹ vui vẻ còn không kịp, sao có thể trách ngược người ta.
Lâm Vân Khê chỉ gọi Gia Hào tới nhà ăn cơm cũng không phải thiên vị, cô cũng thử thân cận Đại Ny và Nhị Ny. Nhưng lá gan của hai bé gái quá nhỏ, tính tình có chút nhăn nhó. Mỗi lần ở trước mặt cô đều không thả lỏng phòng bị được, Nhị Ny thường xuyên trốn ở phía sau Đại Ny, chắc là vì sợ cô. Cho nên theo thời gian trôi qua, Lâm Vân Khê cũng không kiên trì nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play